45 
“Chu Tuyền.” 
Ở dưới sảnh bệnh viện, tôi nhìn thấy Bùi Chấp. Cậu ta biết tôi đến thăm Lục Chinh, bèn đi cùng một đường với tôi, không ngăn lại cũng chẳng theo tôi lên tầng. 
Cậu ta tiến về phía tôi, nhưng tôi lại lùi về sau mấy bước: “Bùi Chấp.” 
Bùi Chấp dừng bước, nhìn tôi chằm chằm: “Chu Tuyền, trước đây tôi không biết chừng mực, cậu dạy cho tôi sửa được không?” 
Tôi lắc đầu: “Cậu quên rồi à? Tôi từng dạy rồi. Hôm đó ở trong quán bar, cậu ch.ửi tôi lo chuyện bao đồng, bảo tôi c.ú.t mà.” 
Cậu ta mở miệng, yết hầu cử động nhẹ, hình như muốn nói gì đó nhưng lại không thốt nên lời. 
Tôi cười: “Bùi Chấp, xin lỗi Lục Chinh đi.” 
Nụ cười trong ánh mắt cậu ta chợt biến mất. Bùi Chấp tiến lên phía trước hai, ba bước, nắm lấy vai tôi, giọng nói run run: “Cậu thực sự thích cậu ta rồi sao?” 
“Bùi Chấp, chuyện này không liên quan gì đến thích hay không thích cả.” Tôi đẩy tay cậu ta ra: “Cậu nên đi khám bác sĩ tâm lý đi.” 
“Đến cả cậu cũng cảm thấy tôi bị b.ệ.nh sao?” 
“Bùi Chấp, tôi biết hoàn cảnh gia đình cậu, đây cũng là lý do mấu chốt. Cậu đ.ánh Lục Chinh thành ra như thế, cậu ấy hoàn toàn có thể kiện cậu.” 
Bùi Chấp buông tay: “Chu Tuyền, đừng cần cậu ta nữa được không? Cậu dạy tôi đi, điều gì tôi không biết, cậu dạy tôi được không?” 
“Quá muộn rồi.” Tôi nhìn cậu ta, nhìn người đã thay đổi hoàn toàn so với thuở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-ton-thuong-lai-muon-ton-thuong-nguoi-khac/2791447/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.