⭒°. ݁✮
Dãy nhà mới nằm cách dãy nhà cũ chẳng bao xa. Chỉ cần nhanh chân một chút là có thể quay về ngay mà không ai hay biết.
Vừa tới nơi, Sầm Úc còn đang lúng túng chưa biết nên bắt đầu từ đâu, mắt cậu đã va phải một tấm bảng chỉ dẫn gắn bên hông tòa nhà.
Chắc là để cho đám học trò tiện tìm thầy cô, trên bảng có ghi rõ họ tên với phòng làm việc của từng người.
Cậu lướt mắt một lượt, hoá ra thầy Nhạn và Vu Thịnh lại ở chung một phòng.
Sầm Úc ba chân bốn cẳng chạy vọt lên lầu. Sau khi lượn quanh dãy lớp học, chẳng mấy chốc, cậu đã tìm được đúng văn phòng của họ.
Nhưng tay vừa đặt lên nắm đấm cửa, Sầm Úc lập tức khựng lại.
Cửa bị khóa trái.
Sầm Úc lẩm bẩm trong đầu lời xin lỗi, định rút búa ra xử lý nhanh gọn lẹ…
Nào ngờ, còn chưa kịp hành động, cậu đã loáng thoáng nghe thấy tiếng bước chân văng vẳng từ đằng xa.
“?” Đứa quái nào nửa đêm nửa hôm lại mò lên đây? Nghĩ đoạn, Sầm Úc vội lủi ngay vào nhà vệ sinh bên cạnh để nấp. “ Cộc… cộc… cộc…” Khắp hành lang vắng ngắt chỉ có tiếng bước chân đơn độc đang vọng lại. Một tòa nhà đáng lẽ phải không một bóng người, lấy đâu ra tiếng bước chân giờ này? Sầm Úc cau mày ngẫm ngợi, không tài nào đoán nổi. Cậu nấp sau cánh cửa nhà vệ sinh, kiên nhẫn chờ cho người kia đi qua —— “Cộc… cộc… cộc…” Tiếng bước chân vẫn đều đặn gõ xuống sàn, mỗi lúc một gần hơn. Nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703446/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.