Editor: Ang Chem. ⭒°. ݁✮ Nói chuyện dăm ba câu, cả đám đã tới trước cửa quán ăn sân vườn. Vì là khách quen đặt bàn trước, nên ngay khi vừa thấy bóng dáng Vu Thịnh, ông chủ liền đon đả chạy ra đón: “Thầy Vu.” Chào hỏi Vu Thịnh và Giang Thoan xong xuôi, ông bèn đưa mắt nhìn sang Hạ Vĩnh Ninh đang đi cùng Bùi Hằng Quân. “Cậu là… Hạ Vĩnh Ninh!” Ông chủ phải trầm ngâm một lúc mới nhận ra anh chàng thành đạt ăn mặc bảnh bao là Hạ Vĩnh Ninh. Ấy thế mà lúc quay qua Bùi Hằng Quân, ông lại ngẩn cả người, mặt mày ngơ ngác cứ như chưa từng gặp y bao giờ. Phải mất đến nửa phút sau, ông ta mới sực tỉnh: “Bùi Hằng Quân.” Bùi Hằng Quân chỉ cười xoà, đáp: “Chắc cháu thay đổi nhiều quá nên bác không nhận ra nữa rồi.” Ông chủ bật cười thật to, đoạn ra hiệu cho cả nhóm đi vào phòng riêng bên trong. Nhưng đúng lúc Sầm Úc lướt ngang qua, ông bỗng dưng gọi giật cậu lại: “Này! Cậu trai trẻ, cháu tên gì thế?” “Trông cháu quen mắt lắm, mà sao bác nhớ mãi không ra.” “Cháu ạ?” Sầm Úc lập tức dừng bước, quay lại nhìn ông chủ quán. Ông ta trạc bốn mươi, đang cau mày vắt óc cố nhớ xem cậu là ai, nhưng xem chừng hoàn toàn vô ích. “Bác ơi, cậu ấy không phải bạn học của tụi cháu đâu ạ.” Vu Thịnh nhanh nhảu lên tiếng giải thích: “Chắc tại bác thấy đi chung nên mới tưởng cậu ấy cũng học cùng lớp với tụi cháu thôi.” Nghe vậy, ông chủ liền tỏ vẻ hết sức ngạc nhiên: “Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703434/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.