⭒°. ݁✮
Sầm Úc nằm trong chăn, miệng tru tréo chửi rủa không ngớt lời!
Cậu nhớ người ta hay bảo rằng: bị bóng đè thì cứ rống càng bậy càng tốt, thể nào cũng linh nghiệm cho mà xem! Không rõ là do màn rủa xả thâm độc của Sầm Úc đã có tác dụng, hay tại người nằm cạnh bắt đầu cựa quậy khiến “con ma” kia phải kiêng dè… Mà đúng lúc Bùi Hằng Quân vừa lơ mơ tỉnh giấc, cái bàn tay mất nết ấy liền rút khỏi chăn, tức tốc biến mất không còn dấu vết. “…Úc ơi?” Bùi Hằng Quân khẽ dụi mắt, rầm rì chống người ngồi dậy. Y vươn tay bật công tắc đèn ở đầu giường lên, đoạn nheo mi nhìn Sầm Úc: “Sao vậy bé? Em vừa nói gì à?” Sầm Úc lúc này vẫn đang nằm ườn trên giường, đôi chân hơi cựa quậy dưới lớp chăn. Quả nhiên, bàn tay ma quái kia đã lặn đi đâu mất. Dĩ nhiên, cậu đời nào lại kể với Bùi Hằng Quân chuyện mình bị ma sàm sỡ lúc nửa đêm cho được. Thế là Sầm Úc đành nói lảng đi: “Đâu có, tại đọc được cái tin ngứa mắt quá nên lỡ miệng chửi vài câu thôi ấy mà.” “Tin nào thế em?” Cơn buồn ngủ dường như đã bị xua tan, Bùi Hằng Quân bỗng nổi hứng muốn tâm sự tuổi hồng với em người yêu. Y chống tay lên giường, tò mò nghiêng đầu hỏi. “Chả có gì.” Sầm Úc đáp gọn lỏn: “Thấy bảo có thằng cha nào đấy không biết điều, giở trò sàm sỡ nên bị người ta dạy cho một bài học. Đánh gãy chân gãy tay, còn cái của nợ thì bị vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703431/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.