⭒°. ݁✮
Thú thật, nghe đến đây, chính Sầm Úc cũng thấy hơi rén rén rồi đấy.
Nhưng khốn nỗi, vai mà cậu phải diễn lại là một kẻ vô thần chính hiệu, nên cậu đời nào tin vào mấy lời huyên tha huyên thuyên của thằng Nhạc cho được.
Gã trai đô con trông rõ là lực lưỡng to đùng, thế mà cứ mặt dày mày dạn nấp sau lưng Sầm Úc, tay run run chỉ về phía góc phòng:
“…Anh Sầm, nó ở ngay kia kìa.”
Sầm Úc chẳng cần đọc chat cũng biết chắc dân tình đang gào thét đòi cậu đi ngó thử cho mà xem.
Có khi nào “hội bụi đời” kia không muốn ngồi im chịu trận nữa, định nổi điên rồi vùng lên cắn người không trời? Nghĩ vậy, lòng Sầm Úc đánh lô tô liên tục, bụng dạ chửi thầm cái hệ thống rác đã dúi cho mình quả kịch bản khốn nạn chỉ có đúng hai lựa chọn: hoặc gặp ma, hoặc gay lọ chồng chất. Phòng khách lúc này đang chìm trong màn đêm lặng ngắt như tờ. Một tay cầm đèn pin, Sầm Úc từ từ lách qua mấy mảnh kính vỡ, rón rén tiến dần về phía sofa… Khi cậu đến gần rồi, đám người “bụi đời” vẫn đang co ro ngồi trong góc tường, thân thể đã gần như biến thành màu trong suốt. Rôm rốp… rôm rốp… Sầm Úc bất chợt nghe thấy tiếng nhai nuốt ngấu nghiến. Cậu lia đèn pin theo hướng vừa vọng ra âm thanh, lập tức phát hiện một kẻ ăn mặc rách nát đang ngồi xổm cạnh hình nộm, lưng còng queo. Gã cúi gằm người, dường như đang ra sức gặm nhấm thứ gì đó trên con nộm. Sầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703424/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.