⭒°. ݁✮
“Sầm Úc.”
Lâu Bách Xuyên gần như đã đến muộn. Vừa đặt chân vào văn phòng, anh ta liền cất tiếng gọi Sầm Úc.
Mặc dù anh ta đã cố ý nói rất nhỏ, nhưng vẫn chẳng thể nào thoát khỏi sự chú ý của đồng nghiệp xung quanh. Hay nói đúng hơn là, ngay từ đầu, tất cả mọi người trong văn phòng đã luôn lén lút để ý đến động tĩnh ở phía này rồi.
Sầm Úc ngẩng đầu nhìn Lâu Bách Xuyên, dĩ nhiên cũng thừa sức nhận ra sự quan tâm đang ẩn chứa sau vẻ ngoài điềm tĩnh của đối phương.
“Cậu qua phòng tôi một lát.” Lâu Bách Xuyên khẽ gật đầu, rồi đi trước về văn phòng riêng của mình.
Sầm Úc liền gập laptop lại, đẩy ghế đứng dậy. Ngay lúc cậu vừa đứng lên, Cao Lan Diên ngồi kế bên cuối cùng cũng chịu mở miệng.
Hắn nhìn chằm chằm vào Sầm Úc: “…Ngu Sân Ngọc…”
“Ừ, bạn trai anh.” Sầm Úc buông một câu thản nhiên như không.
Nói đoạn, cậu cũng chẳng buồn bận tâm xem Cao Lan Diên phản ứng ra sao, cứ thế đi thẳng một mạch vào văn phòng Lâu Bách Xuyên.
Khi cậu đẩy cửa bước vào, Lâu Bách Xuyên vẫn còn nguyên chiếc áo khoác trên người. Anh ta chỉ đứng ngay trước khung cửa kính lớn sát đất, mắt lơ đãng nhìn về phía những tòa nhà cao tầng bên ngoài. Mãi đến khi Sầm Úc đã vào hẳn bên trong, anh ta mới quay đầu lại.
“Ngồi đi.”
Sầm Úc đóng cửa, đoạn ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Lâu Bách Xuyên.
Cả hai người họ cách nhau đúng một cái bàn. Lâu Bách Xuyên ngồi xuống trước, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703417/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.