⭒°. ݁✮
Chả hiểu sao Bùi Chá cứ cảm thấy lời Ngu Cẩn Hành như có ẩn ý gì đó, nhưng khi gã nhìn lại thì đối phương đã cúi đầu dán mắt vào máy tính bảng, tựa hồ câu nói ban nãy chỉ là thuận miệng vu vơ mà thôi.
Chắc là mình nghĩ nhiều rồi. Nhủ thầm như vậy, lòng Bùi Chá cũng nhẹ nhõm hẳn đi. Từ chỗ Sầm Úc ngồi, vừa khéo có thể nhìn thấy đỉnh đầu Ngu Cẩn Hành. Lúc hai người kia trò chuyện vốn chẳng cố tình giấu giếm, nên dĩ nhiên cậu cũng nghe lỏm được hết cuộc đối thoại của họ. Tay vệ sĩ kia bị thương ư? Trên đời này có chuyện trùng hợp đến thế sao? Khác với Bùi Chá, Sầm Úc đã đọc qua truyện gốc nên thừa biết Ngu Cẩn Hành là kẻ thâm sâu khó lường, gần như không bao giờ nói lời thừa thãi. Vả lại, từ bao giờ mà một người như gã lại rỗi rãi bận tâm đến vệ sĩ của Bùi Chá cơ chứ? Cậu dám cá là Ngu Cẩn Hành còn chẳng nhớ nổi mặt mũi tên vệ sĩ kia tròn méo thế nào. Nhưng Sầm Úc có nghĩ nát óc cũng không tài nào lý giải nổi vì sao Ngu Cẩn Hành cố tình hỏi câu đó, nên đành tạm kết luận là do —— Thằng điên lại lên cơn. “…Cậu từng gặp anh ta rồi à?” Thấy Ngu Cẩn Hành và người đi cùng ngồi ngay hàng ghế trước mặt, Tang Thiên Sơn bèn hạ giọng hỏi. Dĩ nhiên, hắn đã nhận ra được sự quen thuộc giữa Ngu Cẩn Hành và Sầm Úc, cũng như cái thái độ vừa có chút sợ hãi lại vừa ngấm ngầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703401/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.