⭒°. ݁✮
“Thôi, em cứ biết Thiên Sơn rất nổi tiếng là được!” Sầm Úc chốt hạ một câu cuối cùng.
“... Thiên Sơn?” Ngu Sân Ngọc bất giác lặp lại hai chữ ấy, lập tức siết chặt điện thoại trong tay. Nhưng khi đối diện với Tang Thiên Sơn, khoé môi y vẫn giữ nguyên nụ cười tươi tắn chẳng chút suy suyển.
“Thế thì đáng mong chờ thật ạ.” Ngu Sân Ngọc cười đáp lời: “Tôi sẽ cùng anh Úc đón xem chương trình này.”
Ha ha, không chỉ xem thôi đâu, cậu còn phải nhảy vào diễn nữa kìa. Sầm Úc nghĩ bụng, đoạn lại thấy không chịu nổi cảnh cả đám cứ đứng như trời trồng ngoài cửa mãi thế này: “Đi lấy nước uống đi.” Cậu cố tình ra lệnh: “Sao mà chậm chạp thế hả? Không thấy khách tới nhà à, muốn người ta cười vào mặt chắc!” Nét mặt Ngu Sân Ngọc vẫn không đổi, y chỉ liếc sang Tang Thiên Sơn: “Ngài Tang có kiêng gì không ạ?” “Không, cho tôi chai nước là được.” Tang Thiên Sơn đáp. Mãi đến khi Ngu Sân Ngọc đã đi khỏi, hắn mới cau mày nhìn Sầm Úc: “Sao cậu lại quen biết người đó?” Vừa thấy thái độ đấy của đối phương, Sầm Úc biết ngay: chuyện này ngon rồi! Chắc hắn ta không ngờ mình lại lớn lối quát tháo “bạn trai” như thế, đã vậy còn lòi nguyên cái thói gia trưởng ra, chỉ quen hắn thôi mà muốn bắc loa thông báo cho cả thiên hạ biết đến nơi. Tang Thiên Sơn trong nguyên tác vốn cực kỳ xem trọng vấn đề riêng tư. Hắn ghét cay ghét đắng bọn săn ảnh đã đành, lại càng dị ứng với mấy kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-toi-te-bong-duoc-ca-thien-ha-say-me/4703371/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.