Tác giả: Lâm Ngư Hành
Editor: Solitude
======
Khi Thời Dã tỉnh lại phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường ván gỗ giản dị, bốn phía rất tối tăm, đầu óc cậu cũng có chút hỗn độn, choáng choáng váng váng, một hồi lâu mới nhớ ra đã xảy ra cái gì.
Khương Vô Ẩn gây mê cậu, sau đó nhốt lại?
Thời Dã vùng vẫy ngồi dậy, mới phát hiện vị trí hoàn cảnh mình đang ở rất kỳ quái.
Mà đúng lúc này, bên cạnh truyền đế tiếng hít khí khẽ khàng, như là bị kinh hách.
Thời Dã quay đầu qua xem, phát hiện là một cậu bé mười mấy tuổi.
Cho nên nơi này là…
Thời Dã nhảy xuống giường đi về hướng duy nhất có ánh sáng, đó là một khung cửa sắt khóa chết, có thể nhìn thấy rõ ràng bên ngoài, tương tự, bọn họ ở bên trong cũng không hề có sự riêng tư.
Thời Dã đứng cạnh cửa, nhìn container dày đặc bên ngoài, da đầu tê dại từng đợt.
Mức độ điên rồ của Khương Vô ẩn thật sự làm mới điểm mấu chốt của cậu một lần nữa, Thời Dã không khỏi siết chặt nắm tay.
“Cho!”
Cậu bé phía sau lặng lẽ dịch đến bên người cậu, đưa cho cậu một miếng bánh bao nhỏ giấu trong lòng bàn tay. Cậu ta ngồi chồm hổm dưới đất, ánh mắt sợ hãi, hết sức đáng thương.
Ngực Thời Dã cứng lại, hô hấp ngừng trong lồng ngực, hận không thể lập tức phá tấm cửa sắt kia, đưa tất cả mọi người ở nơi này mang đi.
“Anh không đói bụng, em ăn đi.”
Miếng bánh bao kia thật sự rất nhỏ, dường như bị cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tinh-nghi-so-mot/902092/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.