Tác giả: Lâm Ngư Hành
Editor: Solitude
======
Lật xem chứng kiện của hắn hai lần, ánh mắt cậu trai nhìn hắn mới trở nên kiên định hơn.
Lâm Tây Tẫn thấy cậu vẫn im lặng như cũ, cười khẽ, giọng nói nhẹ hơi vài phần: “Giờ tin anh chưa? Có thể nói cho anh biết đã xảy ra chuyện gì không?”
Một học sinh trung học, đứng trước đồn cảnh sát nửa ngày, Lâm Tây Tẫn sợ cậu gặp chuyện khó xử, hoặc là bị bạn học bắt nạt đe dọa, thậm chí là bị đối xử bạo lực.
Thấy cậu vẫn không chịu mở miệng, Lâm Tây Tẫn giương mắt nhìn xung quanh, chỉ chỉ quán cà phê cách đó không xa: “Chúng ta qua đâu nói đi.”
Không khí trong đồn cảnh sát quá nghiêm túc, hắn sợ làm trẻ con sợ.
Cậu trai ngập ngừng, gật gật đầu đồng ý.
Lâm Tây Tẫn dẫn đầu đi: “Đi thôi!”
Trong quán cà phê, đang là giờ làm việc, người không nhiều lắm. Lâm Tây Tẫn chọn vị trí vắng vẻ bên cửa sổ ngồi xuống, gọi cho cậu ly sữa nóng, rồi chính mình thì cà phê đen.
Chờ thức uống bưng lên bàn, Lâm Tây Tẫn đẩy sữa nóng đến trước cậu, giọng nói trầm thấp, ánh mắt mát lạnh, nhìn cậu nói: “Nói đi.”
Cậu trai vẫn không mở miệng, cậu cầm ly nhấp một ngụm sữa, bọt sữa vương trên môi cậu, càng khiến môi cậu thêm hồng hào.
Sự kiên nhẫn, Lâm Tây Tẫn trước nay chưa từng thiếu, hắn không không hỏi, chỉ chờ.
Một hồi lâu, cậu cảm thấy cơ thể dần ấm lên, lòng cũng lắng xuống, mới nói: “Lâm…”
Nhớ tới chức danh của hắn là chủ nhiệm phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tinh-nghi-so-mot/902028/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.