Tác giả: Lâm Ngư Hành 
Editor: Solitude 
====== 
Diêm Thập Nhị nhìn thấy Thời Dã, rõ ràng sửng sốt. 
Dường như cậu không được nghỉ ngơi đủ, hiện tại thanh hắc, phần da thịt không bị khẩu trang che đậy trắng lạnh, trông qua hơi tiều tụy. 
Cậu trai trẻ không còn che giấu cảm xúc của mình,  toàn thân lộ ra sát khí lạnh nhạt cách người xa ngàn dặm. 
Diêm Thập Nhị nhìn cậu, nói: “Chỉ là mời cô ấy về hỗ trợ điều tra, không phải bắt người.” 
Đường Kiến Lộc cũng kéo cậu lại: “Dã Tử, cậu về trước đi.” 
Đường Kiến Lộc bị đưa đến đồn cảnh sát, Thời Dã không rời đi, mà thay ngược lại bắt xe đuổi theo. 
Tới đồn cảnh công an Tây Thành, Diêm Thập Nhị để cảnh sát khác đưa Đường Kiến Lộc vào, bản thân thì chặn Thời Dã. 
“Nhóc con, đừng làm loạn, về nhà đi!” 
Thời Dã lắc đầu cự tuyệt: “Tôi phải đợi cổ.” 
Hơn nữa Đường Đình Châu cũng ở đồn cảnh sát, cậu hiện tại không thể đi. 
Diêm Thập Nhị không có cách với cậu: “Tùy cậu.” 
Trở lại văn phòng, Đường Kiến Lộc đang làm ghi chép ở đó. 
Lâm Hạc và Mục Tây Thành vào cùng với Đàm Minh Nhiên, an trí ở một gian văn phòng trống khác. 
Thiên Phàm không lâu sau cũng về, mang theo một gương mặt xa lạ, anh chàng trẻ tuổi cúi đầu không nói lời nào, trông có vẻ rụt rè sợ hãi. 
Thời Dã ngồi xổm ngoài tòa nhà cảnh sát, là chân tường sườn tây Diêm Thập Nhị vẫn thường thích đi. 
Lâm Tây Tẫn vừa lúc đứng tại cửa sổ lầu hai văn phòng, rủ mắt cái liền thấy một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tinh-nghi-so-mot/902020/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.