Tô Khả Mạn nói xong mồ hôi lạnh cũng đầm đìa, ngực phập phồng kịch liệt, giống như bản thân lại một lần nữa trải qua sự cố khủng khiếp xảy ra vài giờ trước.
Lục Hạo đưa cho cô chiếc khăn giấy, chờ cảm xúc của cô ổn định lại rồi hỏi: “ Cô làm việc ở trường trung học tư thục Tân Khởi Điểm à?”.
Cô lau mồ hôi, nghi hoặc trả lời: “ Vâng, sao vậy ạ?”.
“ À, rất xuất sắc”. Lục Hạo đứng hơi mỏi chân, liền kéo ghế tựa ngồi xuống: “ Cậu em họ của tôi cũng dạy ở Tân Khởi Điểm, cậu ấy là giáo viên dạy vật lý”.
Thực ra, trước khi đến bệnh viện, anh đã điều tra kỹ lưỡng thông tin cơ bản của Tô Khả Mạn. Lục Hạo tin rằng, nhắc tới nghề nghiệp của cậu em họ, có thể nhanh chóng loại bỏ cảm giác xa lạ giữa hai bên, còn khiến cô ấy hoàn toàn tin tưởng mình, sau đó dễ dàng nói chuyện với nhau hơn. Nhưng, sau khi nói ra tên của cậu em họ, Tô Khả Mạn chỉ đáp một tiếng: “ À, ra là cậu ấy” mà không tiếp tục nói đến chủ đề này nữa, như thể không quen biết.
Trường trung học Tân Khởi Điểm có hơn ba trăm giáo viên, cô và em họ không biết nhau cũng là chuyện bình thường. Lục Hạo ngẫm nghĩ, sau một hổi nhìn chăm chú vào chiếc bút ghi âm, anh ngẩng đầu hỏi: “ Vừa rồi cô nói, khi đi đến giữa công viên mới phát hiện có người theo dõi?”.
Cô nhìn chằm chằm vào chiếc khăn trong tay, chần chừ một lát rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-tinh-nghi-so-1/1906276/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.