Nam sinh xinh đẹp chậm rãi đi tới, đầu tiên nhỏ giọng chào hỏi một tiếng, sau đó nhìn quả dưa trong tay Triệu Tư Khâm, nhỏ giọng khen: "Quả này ngon đó."
Tiền Văn Kiệt cuối cùng cũng nhớ ra Triệu Tư Khâm là ai, liền không giành dưa nữa, khách khí nói: "Cậu hái trước thì cậu lấy đi."
"Không sao, quả này chắc chắn sẽ rất ngọt, đến lúc đó bọn mình có thể ăn chung mà." Triệu Tư Khâm sang sảng cười.
"Đúng rồi, các cậu ở chỗ nào? Buổi tối mình với Đỗ Trạch ghé qua chơi một chút."
Tiền Văn Kiệt chỉ vào một ngôi nhà cách đó không xa, "Đằng kia kìa, chỗ có gạch men màu hồng đó."
"Trùng hợp quá," Triệu Tư Khâm không khỏi bất ngờ, "Mình cũng vậy, căn đấy chính là nhà của Đỗ Trạch đó."
Hắn vừa nói, vừa khoác cánh tay rắn chắc của mình câu lấy cổ Đỗ Trạch, mặt Đỗ Trạch hiện lên chút ngượng ngùng, rồi giới thiệu với ba người Thiệu Hiển: "Đây là anh em tốt của mình, Đỗ Trạch, nổi tiếng nhất trường, vô cùng lợi hại."
Hắn nói xong, lại giới thiệu mọi người cho Đỗ Trạch làm quen.
Đỗ Trạch cũng không biết ba người trước mắt gia cảnh thế nào, chỉ chân thành cười nói: "Buổi sáng ba mình có nói trong nhà có khách ghé chơi, hóa ra lại là các cậu, nếu mà có thiếu thốn gì cứ nói với mình, mình sẽ..."
"Nhà cậu có thiếu gì đâu chứ?" Triệu Tư Khâm ngắt ngang, "Nhà cậu đã khang trang lắm rồi, bọn họ cũng không khó chiều đến vậy đâu, đúng không?"
Thiệu Hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-vua-ngot-vua-bam-nguoi/3448506/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.