Hai người thu dọn xong, kêu Tiền Văn Kiệt cùng đi tới tập đoàn Thiệu thị.
Phương thúc đưa bọn họ đưa đến dưới sảnh Thiệu thị, Thiệu Hiển mang theo hai người bạn nhỏ lập tức tiến vào.
Hắn đã gọi điện thoại báo trước khi đến nên căn bản không ai ngăn bọn họ lại.
Thiệu Hiển tới để tìm Thiệu Uẩn.
Thiệu Uẩn hiện tại mới 21 tuổi, còn chưa tốt nghiệp đại học cũng đã giúp Thiệu cha xử lý qua vài án tử, nhận được sự đánh giá cao của vài tiền bối Thiệu thị.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người lãnh đạo Thiệu thị sau này chính là Thiệu Uẩn.
Về phần Thiệu Hiển, so với việc quản lý một tập đoàn, hắn càng thích cuộc sống gia đình của chính mình hơn nên căn bản sẽ không xuất hiện cục diện huynh đệ tranh chấp.
Thiệu Uẩn cùng hắn đều có bản lĩnh gây dựng sự nghiệp cho riêng mình, chỉ là Thiệu Uẩn làm anh cả nên trách nhiệm lớn hơn một ít mà thôi.
Ngẫm lại liền thấy có chút đáng thương.
Thời điểm ba đứa trẻ đi vào văn phòng Thiệu gia, Thiệu Uẩn đang gọi điện thoại, hắn ra hiệu bảo Thiệu Hiển mang các bạn ngồi xuống trước, sau đó vội vàng trả lời vài câu rồi cúp máy, trên mặt còn lưu lại vài phần bất đắc dĩ.
Nhưng đến khi nhìn về phía ba người Thiệu Hiển, lại cười đến ôn hòa, hỏi: "Hiển Hiển, sao hôm nay lại đến công ty vậy?"
"Ở nhà chán quá, tới tìm anh chơi." Thiệu Hiển nói, cố ý thở dài.
Lúc này, thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-vua-ngot-vua-bam-nguoi/3448489/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.