🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thiệu lão gia bận sự vụ công ty, Thiệu đại thiếu một bên lo việc học ở trường, một bên học tập nghiệp vụ ở công ty, hai người đều bận tối mắt tối mũi, rất ít khi ăn cơm ở nhà.



Trên bàn cơm, Tiền Văn Kiệt ăn uống đến vui vẻ, Thiệu Hiển đang dùng muỗng nhỏ chậm rãi nhấm nháp, mắt nhìn thấy Trần Bách Châu ăn một miếng lại nghỉ 2 giây, không khỏi tò mò hỏi: "Cậu sao vậy?"



Trần Bách Châu ngượng ngùng trả lời, nhưng không muốn nói dối Thiệu Hiển, đành phải nhỏ giọng nói: "Canh ngon quá."



"Ngon cũng không được ăn nhiều, chừa bụng chút nữa còn ăn cơm." Thiệu Hiển sợ hắn ăn canh quá nhiều, lát nữa không ngon miệng.



Ba ngày không ăn uống đàng hoàng, không được để đói bụng nữa.



Trần Bách Châu tự nhiên ngoan ngoãn nghe lời.



Hắn trước kia cũng bị bỏ đói mấy ngày, sau nhịn không được, đợi đến nửa đêm Trần Dục đã ngủ, lén chạy tới phòng bếp tìm đồ ăn.



Bất hạnh là, Trần Dục căn bản không ngủ, chực chờ đợi hắn lén xuống lấy thức ăn, lấy cớ để trừng phạt hắn.



Phạt bằng cách ấn đầy màn thầu vào trong miệng hắn, làm hắn suýt chết sặc, cũng suýt no vỡ bụng mà chết.



Dạ dày bị trống rỗng mấy ngày liền, căn bản không được ăn nhiều như vậy, hắn đau một ngày một đêm, may mà không chết.



Ăn canh xong lại ăn tới những món khác.



Thiệu gia rất ít khi phô trương lãng phí, đồ ăn đều bình thường, nhưng hương vị xác thực không tầm thường chút nào,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-vua-ngot-vua-bam-nguoi/3448479/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.