" Hết đau chưa? "_ Buổi tối Minh Viễn đến thăm Nhưỡng Nhưỡng.
" Vẫn còn! Có phải là thần thánh đâu mà một ngày đã hết đau. " Nhưỡng Nhưỡng vừa xem phim vừa trả lời anh.
" Ba mẹ cậu đâu? _ Minh Viễn
" Về rồi. "
" Bỏ con gái lại đây một mình à? "
" Tôi nói có cậu đến nên họ yên tâm đi về rồi. "
" Sao cậu biết tôi sẽ đến? "_ Minh Viễn ngớ người nhìn cô.
Anh không nói trước với cô chuyện này mà.
" Nói đại! Ai mà ngờ cậu tới thiệt chứ. " Nhưỡng Nhưỡng cũng không ngờ mà.
Vì trong phòng bệnh của có một giường, ghế sofa có to thì hai người nằm vẫn chật. Tối hôm qua nhìn thấy hai người chen chút trên sofa mà cô... ngứa hết cả mắt.
Dù sao thì họ cũng bận rộn, ngủ cũng ít. Cô không nỡ để ba mẹ phải chịu cực vậy đâu nên mới nói dối là có bạn học tối đến ở với cô.
" Ba mẹ cậu tin tôi vậy à? "_ Minh Viễn ngồi xuống, tay thì bóc trái cây được cắt gọn trên bàn.
" Ba mẹ tôi biết cậu thường xuyên đến ngủ ké nhà tôi rồi, còn sợ gì nữa? "_ Nhưỡng Nhưỡng liếc nhìn anh.
Đến thăm bệnh không đem theo cái gì rồi mà còn ăn ké nữa.
"Oh "
" Tôi có một vấn đề này... " Minh Viễn với tay lấy điều khiển mở âm lượng nhỏ lại.
" Vấn đề gì? "_ Nhìn anh.
" Tôi cảm thấy Giai Tuệ với Vỹ Khang có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3734233/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.