Nhưng Nghiên Giai Tuệ đã sai, tính cách của Nghiên Gia Lương vẫn thay đổi, chỉ có điều thằng bé không quậy như kiếp trước thôi, chỉ trầm tính lại...
Cô đã hỏi thằng bé tại sao lại như vậy thì...
" Con trai vào thời điểm này chẳng phải đều như vậy sao? Anh Vỹ Khang cũng như vậy mà?
Nghiên Giai Tuệ mới ngớ người ra.
Ừ nhợ?
Sao cô lại quên nhỉ?
Hồi bé cái mồm của Thiệu Vỹ Khang phải gọi là líu lo chim sẻ luôn ấy chứ. Nhưng khi vào cấp 2 liền đột nhiên trầm tính hẳn... Vậy là Thiệu Vỹ Khang dậy thì sớm à?
Còn sớm hơn cả em trai cô.
Anh không dậy thì sớm, cũng không dậy thì muộn mà là anh ngại vì nhận ra tình cảm của mình.
" Vậy mà chị còn tưởng em bị cắm... . Sừng nên mới như vậy.
Nhưng mà khúc sau chưa kịp nói ra thì Nghiên Gia Lương đã lừ mắt nhìn cô.
Chị thử nhắc lại xem.
" Hơ hơ"
" Lo học đi nhóc con. Giai Tuệ
Dạo này cô ở nhà của Vỹ Khang còn nhiều hơn ở nhà cô nữa. Cứ thoải mái như ở nhà của mình, đến mức trong tủ quần áo của anh cũng đã xuất hiện vài bộ quần áo của cô rồi.
'Đại hội thể thao lần này cậu có tham gia không?"
Giai Tuệ hiện đang nằm sấp trên giường của Vỹ Khang nghịch điện thoại, vô
tình lướt trúng bài viết mới của trường. Nội dung chính là Đại hội thể thao sắp diễn ra giữa các trường với nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3718046/chuong-32.html