Thiệu Vỹ Khang bước ra khỏi khu bắn súng liền nhìn thấy Nghiên Giai Tuệ đang ngồi xuống ghế sofa bên ngoài sảnh lớn, cô đang nhìn vào hai bàn tay đang run rẩy của mình.
Xung quanh rất đông người, dòng người tấp nập qua lại nhưng cô lại cảm thấy trống rỗng một cách khó hiểu như vậy. Cảm giác sợ hãi bóp lấy trái tim của cô, những hình ảnh ở kiếp trước xâm chiếm lấy tâm trí của cô.
Hình ảnh Tạ Bất Dật ôm, hôn Nguyệt Hạ Lan.
Hình ảnh Nguyệt Hạ Lan nhẫn tâm đâm chết cô trong đêm mưa.
Hình ảnh Nguyệt Hạ Lan tự mình thú nhận nhưng không hề hối hận trước mộ phần của cô.
||
Hình ảnh Thiệu Vỹ Khang không ngừng bắn vào người của Nguyệt Hạ Lan.
Hình ảnh Nguyệt Hạ Lan chết không nhắm mắt.
Hình ảnh điên loạn của Tạ Bất Dật khi công ty phá sản.
Hình ảnh Thiệu Vỹ Khang vật vã trước bệnh tật.
Hình ảnh Thiệu Vỹ Khang nôn ra rất nhiều máu.
Nghiên Giai Tuệ cảm thấy thế giới như đang xoay quanh trước mặt mình vậy.
Khi tận mắt chứng kiến cô không thấy sợ hãi.
Nhưng không hiểu sao bây giờ cô lại sợ đến như vậy.
Bàn tay run rẫy của cô...
Được bàn tay to lớn của Thiệu Vỹ Khang nắm lấy.
Nghiên Giai Tuệ nâng mắt nhìn anh, anh lại từ từ ngồi xổm xuống trước mặt cô.
Đừng nghĩ nhiều, đều qua rồi. '
Bàn tay anh ấm áp, bao trùm lấy bàn tay lạnh lẽo, run rẫy của cô. Nghiên Giai Tuệ không ngốc, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3715069/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.