Thiệu Vỹ Khang hơi cau mày trong tình trạng nhắm mắt, anh vẫn còn đang ngủ chắc vì tác dụng của rượu nên anh vẫn còn chưa muốn dậy.
Vỹ Khang xoay người như nhớ ra điều gì đó, anh ngồi bậc dậy.
" Sao mình về được nhỉ? "
" Tất nhiên là chị đây mang cưng lên rồi, nặng như trâu nước vậy đấy. "_ Giai Tuệ vừa nấu canh giải rượu xong mang lên cho anh, vừa mở cửa thì nghe thấy câu hỏi ngớ ngẩn kia.
" Cậu... "_ Vỹ Khang ngơ ngác nhìn cô.
Nghiên Giai Tuệ đặt bát canh xuống bàn rồi nhìn anh. Hai người rơi vào một khoảng lặng nào đó.
" Khụ! "
" Vào vệ sinh cá nhân đi rồi ra ăn canh này. "
Nghiên Giai Tuệ ho khan một tiếng rồi kéo anh dậy đi vào nhà vệ sinh.
Khoảng hơn 20 phút sau thì Thiệu Vỹ Khang mới bước ra ngoài, trên người cũng đã thay một bộ đồ mới là áo thun trắng với quần tây đen dài trẻ trung.
" Cậu có thẩy bao tử khó chịu không? "
" Sau này đừng uống rượu nữa. "
" Không tốt cho sức khỏe đâu. "
Nghiên Giai Tuệ nhìn Thiệu Vỹ Khang uống canh giải rượu mà mình nấu liền không nhịn được mà nói vài câu. Những lời này cô thậm chí còn chưa từng nói với Tạ Bất Dật vì anh ta sống rất quy tắt một cách máy móc.
Tạ Bất Dật chưa bao giờ uống nhiều rượu, trong những buổi tiệc lớn anh ta cũng chỉ nhấp môi cho có lệ. Và chưa từng để ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3709538/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.