Đối với người không hiểu về đua xe thì xem CCTV trong tình trạng không có đối thủ, không có người giải thích, chẳng khác nào xem kịch câm.
Chí ít thì trong mắt Tần Mãn là như vậy. Trước đây anh hợp tác với một người rất thích đua xe, vì giao thiệp mà cùng xem trọn vẹn một cuộc đua với đối phương, anh thấy vô cùng tẻ nhạt, có lẽ từ khi sinh ra anh đã không có hứng thú với xe cộ.
Nhưng hôm nay anh mới biết, hóa ra thiên tính cũng có thể thay đổi.
Rõ ràng chỉ là một chiếc xe đi lòng vòng, nét mặt của người trên ghế lái chưa từng thay đổi nhưng anh vẫn xem rất hăng say. Cho tới khi Kỷ Nhiên dừng lại, anh vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn.
Kỷ Nhiên không định xuống xe, cậu cởi mũ bảo hiểm ra. “Bao nhiêu giây?”
“Ba vòng, bốn phút bốn mươi bảy giây”. Quản lý cười, nói: “Anh Nhiên vẫn còn xịn lắm, xem ra chức quán quân lần này đã nằm chắc trong tay anh”
Kỷ Nhiên cau mày, không thèm để ý đến lời nịnh nọt của hắn.
Chậm rồi.
Sau khi không chơi đua xe, thời gian đi đua cũng giảm bớt, thụt lùi là lẽ đương nhiên.
Cậu lại đội mũ lên. “Tiếp tục”
“Ok”
Kỷ Nhiên luyện một mạch đến tối, bánh xe được thay rất nhiều lần.
Trình Bằng và Nhạc Văn Văn đã đi từ lâu, chỉ còn Tần Mãn vẫn luôn ngồi trong khu nghỉ ngơi, anh cởi áo vest, đặt hai tay lên sofa trông vô cùng thoải mái.
Kỷ Nhiên cũng nhiều lần nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-cua-toi-cuoi-cung-cung-pha-san/2769978/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.