Editor: Toả Toả
Sáng nay Giang Hành Thâm có đầy tiết, Phó Chu thì ít hơn cậu một tiết, vì vậy đến trưa khi cậu tan học, hắn đã mua sẵn cơm trưa về ký túc xá.
Đó là một phần cơm trộn, không nhiều lắm, cậu ăn được một nửa thì có hơi no, bèn nói: "Tôi không ăn nữa."
"Không ăn nữa?" Phó Chu nhíu mày, tựa hồ không hài lòng: "Chính vì lần nào cậu cũng ăn ít như vậy nên mới ốm đi nhiều thế."
"Tôi ăn no rồi." Giang Hành Thâm lắc đầu.
Phó Chu cầm lấy thìa, nhất quyết đòi đút cậu ăn thêm vài miếng: "Ngoan, nghe lời có được không? Chỉ cần ăn thêm chút nữa thôi, còn lại để tôi ăn."
Giang Hành Thâm bị hắn dịu dàng dỗ dành, cuối cùng vì sợ cơm nguội, đành thoả hiệp, lại nhét thêm hai miếng.
Cậu ăn chậm nhai kỹ từng chút một, Phó Chu nhìn thấy, không hiểu sao lại thấy dễ thương, ghé lại rồi hôn một cái lên đôi má hơi phồng lên của cậu.
Đúng lúc này, cửa ký túc xá đột nhiên mở ra, Chung Khúc Nguyện bước vào, bất ngờ không kịp chuẩn bị thấy cảnh này, thần kinh bỗng chốc có chút rối loạn.
Phải một lúc sau cậu ta mới phản ứng lại, giả vờ mình rất bận rộn, móc điện thoại từ trong túi ra: "Alo? À, chuyện của phòng ban, để đến lúc họp rồi nói sau đi."
......
Giang Hành Thâm ho khan, lặng lẽ ngồi cách xa Phó Chu một chút.
______
Vì mọi người thường thấy bóng dáng của Phó Chu ở bên ngoài lớp học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-cho-rang-toi-thich-cau-ta/3647700/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.