Editor: Toả Toả
Một cuối tuần bình thường trôi qua, đến thứ hai, Giang Hành Thâm như thường lệ đến lớp, khác với mọi khi, lần này cậu đến tay không, chỉ mang theo một chiếc cặp sách.
Ngồi vào chỗ đọc sách một hồi thì có một bóng người đổ xuống bên cạnh, Phó Chu ngồi xuống, ánh mắt vô thức tìm kiếm trên mặt bàn.
Không thấy bữa sáng đâu, hắn nghi ngờ nhìn Giang Hành Thâm, sau đó lại thò tay vào ngăn bàn lục lọi.
"Thâm Thâm?" Hắn đặt cặp xuống, gọi hai tiếng nghe rất trôi chảy.
Giang Hành Thâm dời quyển sách sang bên trái gần cửa sổ, vẫn chưa quen với cách gọi này, sắc mặt lạnh nhạt: "Làm sao?"
Phó Chu định nói gì đó nhưng lại nuốt xuống: "Không có gì."
Hắn có hơi tiu nghỉu, mở sách ngữ văn ra, vì tiết đầu tiên là ngữ văn.
Tiếng chuông vào lớp vang lên, Giang Hành Thâm mấp máy môi, nói: "Không có mang bữa sáng cho cậu."
"Được, không sao."
Nghe hắn nói vậy, Giang Hành Thâm cụp mắt xuống, tìm bài văn cổ điển sẽ học hôm nay, viết chú thích lên đó.
Giáo viên ngữ văn vẫn chưa đến, trong lớp rất yên tĩnh, chỉ có tiếng lật trang sách.
Sau đó, cậu nghe thấy bên cạnh vang lên một giọng nói đầy vô tội và đáng thương.
"Sao cậu không mang bữa sáng cho tôi? Tôi đói quá."
Ngòi bút của cậu khựng lại, để lại một vệt mực trên giấy, Giang Hành Thâm siết chặt cán bút, một lát sau mới thả ra, lấy từ trong cặp ra một túi bánh mì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-cho-rang-toi-thich-cau-ta/3625729/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.