Giang Hành Thâm theo bản năng quay đầu nhìn sang, thấy Phó Chu yên lặng lấy sách vở và bài tập đặt lên bàn.
Cậu dừng lại, lục lọi trong cặp mình, lấy mấy cuốn sổ ghi chép kia ra, đặt lên bàn rồi đẩy qua.
Rốt cuộc Phó Chu cũng có phản ứng, bởi vì mọi người đều đang tự học nên hắn cố gắng hạ thấp giọng mình: "Đây là cái gì?"
"Đây là những ghi chép tôi đã biên soạn theo từng môn học, có lẽ sẽ hữu ích cho việc học của cậu." Giang Hành Thâm nói.
Phó Chu ngẩn người, vài giây sau mới nhận lấy sổ ghi chép, phản ứng vẫn không mấy nhiệt tình: "Ồ."
Thấy hắn đã nhận, Giang Hành Thâm thu hồi tầm mắt, tiếp tục làm việc của mình, sau đó bên tai bất ngờ nghe thấy một câu.
"Tôi tới tham gia tự học."
"Với lại, cảm ơn sổ ghi chép của cậu."
Nghe vậy cậu nhìn sang, thấy Phó Chu ngồi rất nghiêm chỉnh, đang lật sổ ghi chép với dáng vẻ thờ ơ.
Dường như tâm trạng của Giang Hành Thâm đối với chuyện này rất tốt, khoé môi khẽ nhếch lên một đường cong rất nhạt, gần như không nhận thấy được: "Tôi biết cậu sẽ đến."
Một câu như vậy, lập tức khiến Phó Chu cảm thấy những hành động giả vờ giả vịt của mình trông như một đứa ngốc, để tránh cho mình tiếp tục ngu ngốc nữa, hắn liếc sang một bên, lạnh lùng hừ một tiếng: "Nhảm nhí, tại tôi thấy tin nhắn của Trình Kiệt Văn nên mới đến đây thôi."
Người ta luôn vô cùng nhạy cảm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-cho-rang-toi-thich-cau-ta/3552489/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.