Lừa đen đứng ở bên cạnh Trần Quốc Hưng tự nhiên xích lại gần hắn, miệng lừa há ra nói.
“ Đại ca, đệ cảm thấy ở trong này có thứ gì đó ghê gớm lắm.”
Trần Quốc Hưng cũng gật đầu, hắn cũng cảm thấy ở trong này có thứ gì đó ghê ghê, càng đi về phía trước sương mù càng giày đặc, cho đến khi cảnh tượng sung quanh chỉ là một màu trắng xóa không nhìn thấy cả nước biển, đám người Trần Quốc Hưng đều tụ tập lại ở trên mũi thuyền, Trần Quốc Hưng mở lên Thiên Nhãn, nhưng cũng chẳng thể nhìn xuyên qua lớp sương mù, chuyện này càng làm hắn thêm đau đầu, quả nhiên đi ra ngoài biển lớn tồn tại rất nhiều thứ nguy hiểm.
Đột nhiên chiếc hải thuyền lao đi nhanh hơn, cứ như vậy xoay tròn, Trần Quốc Hưng lập tứ khởi động lên lớp cấm chế của hải thuyền, xung quanh hải thuyền được bao phủ bởi một lớp kết giới màu vàng, hải thuyền xoáy càng nhanh hơn rồi cả hải thuyền bị một xoáy nước biển nuốt chửng kéo theo tất cả đám người Trần Quốc Hưng vào bên trong.
Lớp sương mù biến mất, Trần Quốc Hưng hơi sửng sốt, bản thân hải thuyền lại bị kéo xuống nước, hiện tại đang ở bên trong một xoáy nước lớn, nhìn một chút thấy hải thuyền vẫn có thể chịu đựng Trần Quốc Hưng cũng không có hành động gì, để xem xoáy nước nó đem đám người tới chỗ nào.
Ở dưới biển đen tối nhưng không có ngăn cản được ánh mắt hay thần thức như ở trong lớp sương mù trắng, thỉnh thoảng lại có những con hải yêu to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282969/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.