Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Ngô Hạ, tất cả mọi người liền vội quay đầu nhìn lại, Ngô Hạ mặt méo xệch thò tay xuống mông giật một cái, sau đó cầm lên một đầu mũi thương đã bị gãy chỉ còn mũi không có cán thương.
“ Ngô Hạ ngươi thật ngưu.”. Truyện Tiên Hiệp
Đổng Trác cười cười ngây ngô, điệu bộ trêu chọc hiện rõ ràng trên mặt, Ngô Hạ nhìn mũi thương nhuỗm máu mặt rơi đầy lệ nóng.
“ Bá Kiệt, lão tử nhất định sẽ đâm nát đít ngươi.”
“ Đi mau ta cảm thấy cái lỗ này sắp khép lại đến nơi rồi.”
Trần Quốc Hưng thúc dục đám người, họ đang ở trong một đường hầm mờ ảo, dưới chân cũng là một đoàn mờ ảo, lỗ hổng có dấu hiệu đang co lại, nếu để cái đám này co hết lại đảm bảo cả đám chết nhe răng.
Đám người vội vàng dùng hết tốc độ thoát ra khỏi đường hầm mờ ảo, vừa bước ra khỏi đường hầm mờ ảo, lập tức tất cả mọi người bị phong bế nguyên lực, Ngô Hạ còn đang được Đổng Trác sử lý vết thương ở mông, Trần Quốc Hưng nhìn qua cũng cảm thán cho Ngô Hạ không thôi, liên tục bị người ta chà đạp lên hai cái mông cảm giác cũng là quá bi thương đi, còn đang cảm thán bất giác Trần Quốc Hưng nhăn mặt nói.
“ Mọi người cẩn thận có mãnh thú cường đại.”
Tất cả mặc dù bị phong bế nguyên lực nhưng vẫn lấy ra linh khí tạo thành thế phòng thủ, Trần Quốc Hưng thì lấy ra Đại Bàng Đen cảnh giác nhìn khắp nơi, hắn cảm nhận được nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282916/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.