Vừa đặt chân xuống đất một tiếng nói tràn đầy kích động từ phía đằng sau vang lên.
“ Là Bách Dạ Thảo, chúng ta gặp vận may rồi.”
Đám người Trần Quốc Hưng liền quay lại, nhìn những cái đầu sáng bóng hắn cười cười, gặp may hay không còn chưa biết nhưng các chú gặp anh là xui rồi.
“ Ngã phật từ bi.”
Hai mươi ngươi đi tới dưới sự dẫn đầu của tiểu hòa thường, tất cả chắp tay hướng về đám người, Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm có lẽ đây là châm ngôn mà phật đạo ở dị giới hay dùng, hai mươi cặp mắt nhìn chằm chằm vào đống Bách Dạ Thảo trong tay Tống Như Ngọc.
“ Thí chủ có thể giao ra Bách Dạ Thảo kết một mối thiện duyên với chúng ta.”
Một người lên tiếng, đám người Ngô Hạ trợn mắt, đây là muốn ăn cướp còn có dùng lý do đàng hoàng đến thế, Trần Quốc Hưng bật cười, Phật giáo ở Địa Cầu là từ bi hỉ sả, hắn cũng sinh ra trong gia đình theo đạo Phật, nên trong tâm khảm một lòng vẫn hướng đến những điều tốt đẹp, nhưng ở dị giới cái này không được tính tới rồi.
“ Pằng.”
Trần Quốc Hưng lấy ra Đại Bàng Đen không cần ngắm liền bóp cò, tiểu hòa thượng đi đầu vẻ mặt đột nhiên tái mét, đưa tay sờ lên đầu có một vết xước còn đang bốc khói nghi ngút.
“ Thứ lỗi chúng ta đã làm phiền.”
Tiểu hòa thường cười méo xệch tính quay đầu rời đi, Trần Quốc Hưng cười lớn hất mặt với đám người Ngô Hạ, tất cả đều lên đạn, âm thanh cạch cạch phát ra.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282913/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.