Các trưởng lão cũng không có ngăn cản đệ tử hai bên va chạm, Mạc Khoa trưởng lão cười không ngậm được mồm liên tục liếc ánh mắt tán thưởng tới Trần Quốc Hưng, còn Lượng Hữu Nhân mặt nở một nụ cười méo xệch nói.
“ Đệ tử năm nay của Cửu Đầu Giáo không tồi.”
Mạc Khoa trưởng lão mặt vênh lên tận trời cũng không có khiêm tốn một chút nào liền nói.
“ Dĩ nhiên đệ tử của Cửu Đầu Giáo chúng ta tốt hơn đệ tử Thái Hư Môn của các ngươi rồi.”
Lượng Hữu Nhân cười lạnh.
“ Để xem Cửu Đầu Giáo các ngươi còn mấy người đi ra nổi, hừ.”
Mạc Khoa trưởng lão cũng không có tiếp lời mà hướng các đệ tử Cửu Đầu Giáo nói.
“ Sau khi tiến vào Hoang Sơn Cổ Miếu nhớ kĩ lời ta dặn nhớ chưa?”
Tất cả đệ tử đều gật đầu biểu thị, sau đó đám trưởng lão cũng là một mặt chờ đợi thỉnh thoảng nói chuyện với nhau, lúc này từ phía Tây có một đạo gió lốc xoáy cuốn đến nơi này, trong gió xoáy còn văng vẳng tiếng cười của một nam tử.
“ Các vị đến sớm, Thiên Long Tự ta tới muộn.”
Gió lốc tan ra lộ ra những cái đầu bóng loáng xuất hiện, Trần Quốc Hưng nhìn những cái đầu trọc liền xoa xoa cằm, phật môn ở dị giới không giống mới phật môn ở Địa Cầu, có chút khác biệt, người nào người nấy cũng có sát khí quấn thân hiển nhiên giết chóc cũng không ít, còn phật môn ở Địa Cầu giới luật chính là cấm sát sinh, hiển nhiên Thiên Long Tự cũng không phải là ăn nhạt, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282907/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.