Trần Quốc Hưng hướng chủ phong bay đi, đến nơi thấy đám người đã tập chung đầy đủ chỉ còn mình hắn là đủ, chắp tay chào một vòng các trưởng lão tai to mặt lớn, sau đó hắn được đích thân trưởng giáo Tống Thành Sơn kéo qua một bên vẻ mặt nghiêm túc dặn dò.
“ Tiêu Hạo lần này đi vào Hoang Sơn Cổ Miếu hung hiểm vạn phần ngươi phải cẩn thận, hazz ta khuyên không được nha đầu Như Ngọc, an nguy của nó liền trông cậy vào ngươi.”
Trần Quốc Hưng không có sĩ diện họ hứa làm gì, ai biết trong đó có gì nguy hiểm hay không, bộ dạng khó coi nói.
“ Trưởng giáo Hoang Sơn Cổ Miếu hung hiểm vạn phần, đệ tử sợ bản thân đệ tử kém cỏi, liền sợ ngay cả tính mạng bản thân cũng khó giữ, chỉ sợ...”
Nói đến đó liền dừng lại, nếu Tống Như Ngọc đã quyết định đi hắn nhất định cũng sẽ chăm sóc tiểu muội muội nhặt được một cách chu đáo, bất quá hiện tại cũng phải chặt chém một ít đồ tốt từ chỗ Tống Thành Sơn mới được.
“ Hazzz ngươi không cần khiêm tốn, ngươi là người thứ ba đặt chân lên Vạn Thạch Sơn, không cần nói nhất định ngươi có chỗ bất phàm hơn người, chỉ sợ lần tiến vào Hoang Sơn Cổ Miếu này ngươi là đệ nhất trong tất cả đệ tử của các tông môn khác, việc bảo vệ một tiểu nữ với ngươi không khó, ta tin tưởng ngươi.”
Trần Quốc Hưng ánh mắt lóe lên, tin tưởng cái rắm chó, lằng nhằng mãi không đưa đồ tốt ra còn lắm chuyện, hắn liền ho khù khụ nói.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282905/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.