Trần Quốc Hưng gãi gãi mũi, hắn thật sự không có hố, lúc đó thật sự không có ảo cảnh cơ mà, hơi xấu hổ liền quyết định bù đắp cho vị sư đệ biết điều một chút.
“ Tiểu đệ hazzz, ta nói với đệ bậc chín nghìn này có môt ảo ảnh lợi hại, siết chút nữa dạo ta tè ra quần, sư đệ ngươi cẩn thận chuẩn bị tốt tâm lý vung đao liền chém không nên do dự.”
Thiếu niên mặt trắng vẻ mặt trầm trọng khẽ gật đầu biểu thị đa tạ, bởi vì hiện tại muốn mở miệng có chút khó, còn mà hét được như Trần Quốc Hưng vừa nãy liền không thể, thiếu niên mặt trắng trong lòng cũng khiếp sợ về độ ngưu bức của sư huynh đi trước này.
Nam Tư Uyển cùng với Đỗ Trác cũng đã leo tới bậc thang thứ tám nghìn tám trăm, còn Mị Linh Nhi thì chỉ mới leo đến bậc thang bảy nghìn, những người khác cũng leo cao còn hai người bên trên Nam Tư Uyển vài bậc thang hắn cũng không có biết tên, cảm giác một chút liền chỉ có suy đoán vị tiểu sư đệ mặt trắng may ra mới có thể cùng mình lên lôi đài đánh nhau, hắn không biết rằng không nhất định phải leo lên lôi đài phân thắng bại mới dành được vệ trí đệ nhất, chuyện phân định trên lôi đài trước nay chỉ có hai người làm được.
Trần Quốc Hưng uống nước rồi tiếp tục leo lên, chín nghìn chín trăm chín mươi, bên ngoài các trưởng lão cùng đám đệ tử đều hồi hộp nhìn Trần Quốc Hưng, leo đến chín nghìn chín trăm chín mươi bậc thang không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282902/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.