Trần Quốc Hưng nhăn mặt, ngay cả tên của đối phương nghe cũng ngầu rồi, khuôn mặt cũng thuộc dạng ưa nhìn, mày kiếm mắt sáng, ngũ quan lộ ra vẻ cân đối cả người tỏa ra một loại khí thế của bậc quân vương.
“ Tiêu Hạo, thỉnh giáo.”
Trần Quốc Hưng cũng chắp tay chào đối phương, Diệp Minh Vương trong tay lóe lên xuất hiện một cây thiết côn màu đen, hoa văn trên thiết côn được khắc họa một cách tinh xảo cổ xưa, Trần Quốc Hưng nhăn mặt, đối phương vậy mà lại lấy ra một thiết côn chỉ là phàm khí, không đúng không phải là phàm khí mà có lẽ là bố trí một số phong ấn trên cây thiết côn, thiên nhãn của Trần Quốc Hưng cũng không thể nhìn ra cấp bậc của thiết côn.
“ Tiêu huynh, một côn này của ta không phải ai cũng có thể đỡ được, huynh nên thận trọng nếu ta mạnh tay Tiêu huynh chịu tổn hại vậy đừng trách ta.”
Trần Quốc Hưng nghe đối phương dùng chiêu uy hiếp tâm lý thì sít chút nữa bật cười, cái tên này cũng thích ra vẻ phết đây, lát nữa ông đánh cho nát đít thì cũng đùng có khóc, Trần Quốc Hưng tiếu ý trên môi mở miệng.
“ Ta cũng không am hiểu nhiều về côn pháp, nhưng thấy Diệp sư đệ dùng thiết côn vậy ta cũng đành dùng côn pháp đấu với sư đệ.”
Trần Quốc Hưng ngoáy ngoáy lỗ tay móc ra một cây thiết côn màu vàng kim rồi chống mạnh xuống sàn lôi đài tạo ra một chấn động không nhỏ.
“ Côn tốt.”
Diệp Minh Vương hai mắt cũng lập lòe nhìn tới cây gậy sắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282896/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.