Hai người trên đài đã bắt đầu giao chiến, cả hai đều sử dụng linh khí của mình, Ngụy Vô Tà lấy ra Vạn Hồn Phiên của mình, một chiếc khiên có hình một mặt quỷ dữ tợn ở trên mặt tấm khiên, đôi mắt đen đặc sống động như có sinh mệnh. - Vạn Hồn Phệ Tâm. Ngụy Vô Tà kích hoạt Vạn Hồn Phiên của mình, từ bên trong Vạn Hồn Phiên có vô số luồng khói đen mở chui ra, những khuôn mặt đủ thể loại từ già trẻ gái trai hiện ra sau luồng khói đen, những khuôn mặt thống khổ há miệng kêu lên những tiếng gào thét như từ cửu u vọng về, sau đó hóa thành những luồng khói liên tục đánh về hướng Nam Tư Uyển. - Roi Ảnh Loạn Vũ. Roi da trong tay Nam Tư Uyển như xà như long bay loạn xạ trên không trung đem Nam Tư Uyển bao bọc vào bên trong, quỷ hồn của Ngụy Vô Tà lao đến bị roi ảnh đánh trúng liền tiên tán, nhưng nhanh chóng sau đó tụ lại liền lao lên tiếp tục công kích tới Nam Tư Uyển. Trần Quốc Hưng ở bên dưới cũng đen cả mặt, mấy cái quỷ tu này rất khó đối phó, đối với quỷ hồn không có biện pháp đặc biệt rất khó diệt chúng một cách đơn giản, đánh nát chúng nó lại tụ lại như không, đánh mãi mà không giết được rất tốn sức lực. “ Công kích cây roi của nàng vô dụng với quỷ hồn của ta.” Ngụy Vô Tà cười ra một nụ cười sáng lạng, Nam Tư Uyển vẻ mặt cũng chỉ bình tĩnh tiếp tục đánh, Trần Quốc Hưng ở bên dưới ngửi được mùi gian tình liền huých vai tiểu muội muội nhặt được hỏi. “ Này tiểu muội, hai người trên đài nhất định có gian tình phải không?” Tống Như Ngọc nhìn qua Trần Quốc Hưng rồi bắt đầu kể về một huyền thoại trồng si Ngụy Vô Tà từ khi tiến vào tông môn liền điên cuồng theo đuổi Nam Tư Uyển, bất quá Nam Tư Uyển vẫn là một bộ mặt lạnh nhạt với tất cả nam nhân, Ngụy Vô Tà cũng không có khác bao nhiêu, tuy nhiên đều rất kiên trì theo đuổi đến này cũng phải hơn chục năm thời gian rồi, Trần Quốc Hưng cũng phục đối phương, theo đuổi người ta hơn mười năm chẳng có tiến triển vậy mà cũng không từ bỏ, ý chí này rất không vừa, hắn mà là Nam Tư Uyển liền yêu quách đối phương lâu rồi, bất quá hắn không phải liền không biết gu thẩm mĩ của Nam Tư Uyển nó như thế nào, chuyện tình theo đuổi của Ngụy Vô Tà với Nam Tư Uyển ở Cửu Đầu Giáo cũng không phải là chuyện kinh thiên động địa gì, rất nhiều người biết đến chỉ có Trần Quốc Hưng là thể loại không có đi hóng nhiều nên không biết mà thôi. Vậy mà hai người này lại ở trên lôi đài gặp nhau, Ngụy Vô Tà này có thể nhường xuất tham gia Hoang Sơn Cổ Miếu này không? Trần Quốc Hưng thật sự là chờ mong à nha, liệu tình si Ngụy Vô Tà này có thật sự là thích Nam Tư Uyển không trên lôi đài liền thể hiện ra, một là đá đít Nam Tư Uyển xuống lấy cơ hội tham dự Hoang Sơn Cổ Miếu, hai là nhường cho người tình trong mộng, nhưng theo kinh nghiệm về tâm lý họcTrần Quốc Hưng hắn không cho rằng Ngụy Vô Tà này sẽ nhường, bởi vì lợi ích thật sự nhiều khi còn quan trọng hơn tình cảm rất nhiều, bản thân không có thực lực thì có ai dám yêu, yêu đương cho cùng cũng chỉ là sự lựa chọn mà thôi, lựa chọn người xinh đẹp, lựa chọn người giàu có, lựa chọn người có tính tình tốt, hay môn đăng hộ đối, nói cho cùng tình yêu cũng chỉ là sự lựa chọn của hai người mà thôi, cả hai thấy đối phương ở một số phương diện hợp ý mình thì đến với nhau, không hợp thì bye bye. Nam Tư Uyển lông mày nhăn lại, miệng nhỏ khẽ nói. - Hỏa Vân. Một ngọn lửa đen nhanh chóng bao phủ lên roi da, lần này những quỷ hồn trúng roi ảnh liền hét thảm rồi tiêu tán, Ngụy Vô Tà cũng kinh hãi vội vàng lui ra sau thu lại toàn bộ quỷ hồn, nhìn cây roi da trong tay Nam Tư Uyển đang bốc lên một ngọn lửa màu đen liền kinh hô. “ Tà Hỏa vậy mà nàng lại có được.” Trần Quốc Hưng cũng nhăn mũi, trong đầu hắn không có một tí thông tin nào liên quan tới hỏa diễm cả, chỉ biết tới mỗi cảnh giới đều có ngọn lửa riêng của mình, Trúc Cơ thì có Trúc Hỏa, Nguyên Anh thì có Anh Hỏa... “ Muội muội Tà Hỏa này lợi hại lắm sao?” Tống Như Ngọc liếc ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên nhìn Trần Quốc Hưng rồi nói. “ Huynh không có được học qua dị hỏa bảng sao?” Trần Quốc Hưng gãi gãi mũi lắc đầu, hắn đây là bôn ba khắp nơi cũng không có được người đi trước chỉ dạy nhiều, những thứ hắn biết cũng là từ truyền thừa hoặc đọc một số điển tịch tông môn mà biết được, còn rất nhiều thứ hắn còn chưa có biết tới, nếu cái gì hắn cũng biết thì cần gì phải ở đây nữa trực tiếp một tay lật bàn cướp tất cả bảo khố rồi chạy lâu rồi, tông môn lớn cũng có cái hay của tông môn lớn, kiến thức tu luyện sẽ được dạy một cách tường tận, có những thứ ngươi ở tông môn tam lưu không thể nào biết tới. “ Tà Hỏa là một loại dị hỏa danh bài thứ năm trên bảng Thập Đại Dị Hỏa, rất lợi hại.” Trần Quốc Hưng nghe Tống Như Ngọc kể lể một hồi liền cũng biết tới mười cái tên cùng danh bài của Thập Đại Dị Hỏa, bất quá danh bài đệ nhất không biết ai đặt cho cái tên Đốm Lửa Nhỏ nghe quê mùa hết sức, Tà Hỏa Minh Hỏa Hắc Hỏa nghe còn oai phong một chút, vậy mà danh bài đệ nhất có vẻ người lập ra Thập Đại Dị Hỏa có thù hay sao vậy, đúng như Trần Quốc Hưng hắn đang đoán, năm đó người lập ra dị hỏa bảng chính là bị dị hỏa bài danh đệ nhất đốt cho cả người cháy đen sít chết, mới vì thế đặt cho dị hỏa đó cái tên quê mùa một chút để trả thù. Mỗi một loại hỏa diễm đều có đặc tính riêng khác nhau, Tà Hỏa của Nam Tư Uyển chính là loại lửa có thể khắc chế tà ma quỷ quái, bài danh cũng nằm ở top giữa Thập Đại Dị Hỏa nên không cần phải bàn về uy lực của nó, nhất định là rất trâu. Đám đệ tử khác cũng chụm đầu bàn tán, Nam Tư Uyển này quả nhiên là kì tài tỏa sáng nhất trong vòng đấu của lôi đài Tứ Quy, vừa lĩnh ngộ đến Hóa Linh Ý Cảnh, bây giờ lại có cả đệ ngũ danh bài Tà Hỏa trong tay, khiến rất nhiều người ghen tị trong lòng còn rục rịch ý nghĩ cướp đoạt. “ Ta đành phải đánh hết sức rồi.” Ngụy Vô Tà thu lại Vạn Hồn Phiên, nếu tiếp tục dùng quỷ hồn Ngụy Vô Tà sợ rằng quỷ hồn của hắn có tới bao nhiêu thì cũng bị Tà Hỏa của đối phương đốt hết, tổn thất này rất lâu mới có thể bù đắp, Ngụy Vô Tà nâng tay lôi điện màu đen lập lòe trong lòng bàn tay hồi từ từ hóa thành một quả cầu hắc lôi. “ Cái khỉ gì thế, hắn là lôi tu sĩ! Làm sao có thể.” “ Chọc mù mắt ta đi huynh đệ, chuyện này...quá khó tin.” Rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt như gặp ma vậy, lôi điện chính là thứ khắc chết quỷ tu vậy mà đối phương lại vừa là lôi tu vừa là quỷ tu, chuyện này nó vượt qua tâm hiểu biết của đám đệ tử, trên đài cao mấy trưởng lão cũng là một bộ mặt mộng bức, năm nay quả nhiên các trưởng lão đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác, ngay cả Tô lão cũng hiện thân nhìn Ngụy Vô Tà sau đó lên tiếng. “ Là thiên sinh song hồn.” Các trưởng lão khác nghe xong như được giải ngộ, song hồn chính là trong một cơ thể tồn tại hai cái linh hồn cùng lúc, chuyện này rất kì diệu, trong các điển tịch cổ cũng chỉ ghi lại vài trường hợp mà các tiền bối đời trước am hiểu, một thân hai hồn chẳng khác nào có hai người tồn tại bên trong một cơ thể, như vậy có thể giải thích một phần chuyện một người có thể tu luyện hai loại công pháp khắc chế nhau lại không sinh ra xung đột, tuy là một thân nhưng lại được phân ra làm hai phần, chuyện này cũng rất khó nói ra huyền cơ trong đó, chỉ biết là coi như là hai người cùng sống trong một cơ thể mà thôi, còn vấn đề là ai chủ đạo không quan trọng. Trần Quốc Hưng nghi hoặc sao tự nhiên hắn lại cảm giác từ khi sử dụng lôi điện Ngụy Vô Tà lúc nãy không còn nhỉ, thay vào đó là một Ngụy Vô Tà khác, cái cảm giác này nó rất quái dị, nghĩ mãi cũng không ra hắn liền ném vấn đề đó ra sau đầu mà chăm chú quan chiến trên đài, tình hình hai bên chuẩn bị đè nhau ra đánh bung tay rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]