Đợi chấp sự tuyên bố chiến thắng xong Trần Quốc Hưng nhảy khỏi lôi đài, Tống Như Ngọc đã chạy tới kéo kéo tay hắn lắc mạnh.
“ Tiêu ca ca thật lợi hại.”
Trần Quốc Hưng mắt ngẩng lên một góc bốn lăm độ tiêu sái nói.
“ Dĩ nhiên là ta lợi hại rồi, vị trí dẫn đầu nhất định sẽ là của ta.”
“ Thổi da trâu.”
Một tiếng nói êm dịu vang lên khi Trần Quốc Hưng đang cảm thấy bản thân quá đẹp trai, làm Trần Quốc Hưng lảo đảo, tên nào lại dám nói chuyện như vậy lát nữa nhớ mặt thì hắn đá đít.
Quay qua nhìn thì là Mị Linh Nhi đang đi tới bên này, Tống Như Ngọc buông tay chạy lại nắm tay Mị Linh Nhi.
“ Mị tỷ tỷ càng ngày càng xinh đẹp.”
“ Nha đầu lại chạy loạn, sao lại đi cùng hắn.”
Mị Linh Nhi nhìn Trần Quốc Hưng trong mắt lộ ra một tia chán ghét, Trần Quốc Hưng nhận ra ánh mắt đó dù sao hắn cũng quen với ánh mắt đó ở kiếp trước rồi, chỉ bĩu môi một cái cũng chẳng có ý định chào hỏi làm quen, loại con gái như này hắn không để vào trong mắt, xinh đẹp phải đi đôi với sự thông minh khéo léo mới tạo nên giá trị, còn chỉ có cái mặt mà đầu chả có óc thì thôi hắn đây cũng không chấp.
“ Mị tỷ tỷ tính xấu của tỷ vẫn không đổi, cứ như vậy chẳng có ma nào thèm đến tỷ cả!”
Mị Linh Nhi khẽ cười nói.
“ Nam nhân xếp hàng vì ta xếp hàng quanh Cửu Đầu Giáo cũng không hết.”
Trần Quốc Hưng nghe tới đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282886/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.