Nghe lời nói của Trần Quốc Hưng, Nam Thiên khẽ nhìn qua Cơ Như Uyên ánh mắt lóe lên, thì ra việc Luyện Hư có thể tự nhiên hành động như vậy liên quan tới Trần Quốc Hưng, Nam Thiên chắp tay nói.
“ Sư phụ có việc gì phân phó đệ tử dù lên núi đao hay xuống biển lửa quyết không nhíu mày.”
Trần Quốc Hưng cười nhàn nhìn Nam Thiên rồi nói.
“ Vậy ngươi tự sát luôn đi.”
Nam Thiên vẻ mặt cứng đờ lại, Trần Quốc Hưng phất tay một cái.
“ Đừng có nói mấy lời ba hoa đó trước mặt ta, chuyện mà ta giao chỉ đơn giản mà thôi, còn phải xem ngộ tính của ngươi tới đâu.”
Nam Thiên cười xấu hổ, đứng im nghe Trần Quốc Hưng nói.
“ Tông môn nhất lưu gần Cửu Đầu Giáo nhất là gì?”
Hắn nhìn Cơ Như Uyên rồi hỏi.
“ Là chính đạo Thái Hư Môn.”
Trần Quốc Hưng cũng hình tượng một chút bố cục phân bố địa bàn của các tông môn một chút, một Hắc Đạo cùng một Chính Đạo ở gần nhau, bố cục này dễ dàng cho cả hai bên áp chế nhau, tuy nhiên hắn cũng chỉ là suy đoán mà thôi có lẽ sẽ khác biệt ở những nơi khác.
“ Ừ, Nam Thiên ngươi đến Thái Hư Môn tìm cách lấy đi bảo khố của tông môn trở về giao cho ta, lúc đó ta xem như ngươi vượt qua khảo hạch, chính thức thu ngươi làm đệ tử chuyền thụ đạo pháp, phi thăng là chuyện trong nay mai mà thôi, thời gian của ngươi không nhiều đâu cố lên.”
Nam Thiên khuôn mặt có chút khó coi, bất qua sau đó nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282835/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.