Trần Quốc Hưng đang ngồi tu luyện bất giác nhíu mày nhìn người đang đi đến, Cao Mộng sau khi thấy Trần Quốc Hưng không phải đang cố gắng đào linh thạch liền càng chắc chắn với phán đoán của mình.
“ Cao Mộng bái kiến sư huynh.”
Trần Quốc Hưng không nói một lời chỉ dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn Cao Mộng, thấy Trần Quốc Hưng không nói gì Cao Mộng vẻ mặt hơi khó coi rồi sau đó liền lên tiếng.
“ Đa tạ lần trước huynh đã chỉ chỗ linh thạch cho ta!”
Trần Quốc Hưng cười nhạt cắt lời Cao Mộng.
“ Ngươi tìm ta để hỏi phương pháp tìm linh thạch?’
Nghe hắn nói vậy Cao Mộng gật đầu, Trần Quốc Hưng khóe miệng khẽ nhếch lên, có rất nhiều kẻ trên thế giới là như vậy, được người khác giúp đỡ một lần liền ỷ lại muốn người khác giúp mình lần hai, rồi lại muốn giúp lần ba và càng ngày càng nhiều hơn, tính ỷ lại dù là tu sĩ cũng sẽ có, dù sao thì tu sĩ vẫn chỉ là con người tâm tính cũng chưa được mài dũa kĩ càng.
“ Chỉ là vô tình phát hiện.”
Nói xong liền nhắm mắt không để ý tới Cao Mộng, thấy thái độ của Trần Quốc Hưng như vậy khuôn mặt Cao Mộng hiện lên tức giận sau đó mới áp chế xuống nói.
“ Huynh thấy chết mà không cứu sao?”
" Sống chết của ngươi thì liên quan gì tới ta.”
Trần Quốc Hưng lạnh nhạt nói, dứt lời khí thế của Trúc Cơ Đỉnh Phong liền bộc phát ép thẳng tới Cao Mộng, một tên Trúc Cơ Hậu Kỳ nếu muốn Trần Quốc Hưng chỉ cần một chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282829/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.