Thiếu niên anh tuấn hừ một tiếng phất tay thu lại trận pháp, Trần Quốc Hưng cũng ra hiệu cho đám Dương Thành rời đi trước, còn mình ở lại một lúc lâu.
" Haha tạm biệt các vị."
Trần Quốc Hưng thả tên thiếu niên lạnh nhạt ra rồi cả người biến mất tại chỗ, thiếu niên anh vẻ mặt khó coi nói.
" Hừ, quả nhiên thủ đoạn quỷ dị."
Trần Quốc Hưng trên người khoác tấm áo choàng đen bay đuổi theo đám người Dương Thành, hắn cũng cảm thán không thôi khả năng ẩn thân của Vô Ảnh quả nhiên cường đại, lại phối hợp thêm với Ẩn Nặc Thuật như cá gặp nước tác dụng ẩn thân nâng lên không ít.
Bay nửa ngày mới đuổi theo được đám người, thấy phía trước đám người không tiếp tục di chuyển mà dừng lại Trần Quốc Hưng cũng không có thoát khỏi ẩn thân mà im lặng quan sát, phía trước có một nữ nhân khoảng ba mươi, khuôn mặt xinh đẹp cực kì quyến rũ có mái tóc màu bạch kim, thân thể nở nang, mặc một bộ y phục màu vàng nhạt hở ra vùng bụng thon, bay lơ lửng cách mặt đất một khoảng nhỏ, trên chân ngọc đeo hai cái vòng màu vàng, nhìn rất cuốn hút.
" Mợ nó ít nhất cũng là Nguyên Anh."
Ngọc Như Nhi lúc này nấp sau lưng Hoa Hoa, nữ nhân xinh đẹp khẽ hừ lạnh cất tiếng nói như chuông bạc.
" Còn không mau đi ra."
Ngọc Như Nhi thè lưỡi chui ra cúi đầu nói với nữ nhân tóc bạch kim.
" Sư phụ."
" Hừ, ham chơi quá nhỉ, để đích thân sự phụ phải đến đón về."
Nữ nhân cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282816/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.