Địa Cầu.
Hằng lúc này đang nhìn ngón tay chảy máu trong lòng lo lắng.
" Anh ấy sảy ra chuyện rồi sao ?"
" Mẹ Hằng, tay mẹ chảy máu rồi."
Còn bé Thiên Anh chạy lon ton vào bếp thấy Hằng đang ngẩn ra nhìn ngón tay chảy máu thì nhăn mặt nói, tay liền đánh ra vài đạo thủ ấn, ngón tay của Hằng mọc ra vài đạo dây leo nhỏ quấn lấy chỗ bị thương, ba giây sau dây leo liền biến mất ngón tay của Hằng liền lành lặn như cũ.
Hằng nhìn bế lấy con bé Thiên Anh lên thơm vào cái má trắng hồng của con bé một cái mỉm cười.
" Thiên Anh giỏi quá.'
Còn bé Thiên Anh đưa tay nhỏ sờ sờ khuôn mặt xinh đẹp của Hằng, miệng nhỏ chu lên.
" Mẹ Hằng đang nhớ baba xấu ?"
Hằng gật đầu, Thiên Anh cũng bĩu môi nói.
" Bà nội nói lúc nào baba trở về bà sẽ đánh nát mông baba, nhưng Thiên Anh không muốn baba bị đánh."
" Thiên Anh là một đứa trẻ ngoan."
Hằng cười cười, Naccy hai tay bế hai đứa bé bụ bấm cũng đi vào.
" Hằng còn trai của hắn nghịch lắm, chả cho em hết này."
Hai đứa bé trai bụ bấm đang không ngừng móc lỗ mũi của Naccy, Hằng cười cười dơ con bé Thiên Anh lên.
" Còn gái của em đây cơ mà, còn hai thằng bé đó là con của chị."
Con bé Thiên Anh cũng ôm chặt lấy Hằng không buông, Naccy vẻ mặt như đưa đám, mẹ hắn cũng đi vào bếp dơ tay.
" Trả cả ba đứa cháu đây cho mẹ."
Hai đứa bé trai thấy mẹ hắn lền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282809/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.