“ Rắc rắc” cấm chế vỡ vụn như một tấm kính thuỷ tinh, Trần Quốc Hưng thu đao lại, hí hửng đi vào khu vườn bắt đầu hái Hoá Linh Quả cất đi, chọn vài cọng linh thảo có tác dụng rồi bố trí lại một cấm chế cùi mía lên khu vườn nhằm mấy con chim không nhảy vào quẫy phá.
Đi tới một ngọn núi bằng phẳng thì Trần Quốc Hưng gãi gãi mũi, nhìn dấu hiệu bị tàn phá khắp nơi hẳn là nơi này vị Hoá Thần cường giả độ kiếp, hắn cũng chỉ định đi lại đây nhìn một chút thôi nhưng ánh mắt lại dừng lại ở một miếng ngọc màu xanh nhạt nằm ở một góc.
“ Ơ vẫn còn đồ tốt cơ à.”
Hắn vui vẻ chạy lại nhặt miếng ngọc xanh, nhìn ngắm một hồi nhận ra là một miếng ngọc giản dùng để ghi chép, liền chìm ý thức thần niệm vào bên trong, càng xem hắn càng nhăn mặt rồi thở dài một hơi.
Mảnh ngọc giản di chép lại công pháp một môn công pháp tu chân, ngoài ra còn ghi chép lại mấy lời nói cuối cùng trước khi độ kiếp của vị Hoá Thần Đỉnh Phong, hai tấm bản đồ là do tu sĩ Nghiêm Minh chuyền ra ngoài, vì không muốn truyền thừa đoạn tuyệt nên mới đem tấm bản đồ truyền ra ngoài tìm người hữu duyên.
“ Khó hiểu.”
Trần Quốc Hưng bĩu môi, muốn truyền thừa của mình không bị đoạn tuyệt thì tại sao lại không nhận đệ tử kia chứ, chắc tu sĩ Nghiêm Minh này không thích nhận đệ tử nên mới làm như vậy, dù sao Trần Quốc Hưng cũng thầm cảm tạ người ta, nếu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282747/chuong-176.html