Nguyễn Ngọc vẻ mặt hằm hằm đi phía trước dẫn đường, Trần Quốc Hưng thong thả đi theo sau mắt đảo đảo khắp nơi ngắm cảnh, mà hắn phải công nhận người ở đây họ trồng rất nhiều Hoa Tam Sắc, làm cho cả không gian toả ra một mùi thơm mát rất dễ chịu.
“ Này Nguyễn Ngọc cái giống Hoa Tam Sắc này có hạt hay không?”
Nguyễn Ngọc phình má bĩu môi nói.
“ Ngươi phá giải phong ấn đan điền cho ta trước rồi ta mới nói.”
Nguyễn Ngọc đã nhờ các thúc thúc của mình phá giải phong ấn ở đan điền nhưng tất cả đều lắc đầu không biết cách phá giải làm Nguyễn Ngọc chỉ càng thêm căm tức Trần Quốc Hưng.
“ Dơ bụng lại đây!”
Trần Quốc Hưng lộ ra một nụ cười ti tiện nói, Nguyễn Ngọc vẻ mặt khó coi nhưng cũng phải đi lại gần Trần Quốc Hưng ưỡn bụng ra, hắn cười nhạt nói.
“ Kéo áo lên chứ, để lộ bụng ra.”
Nguyễn Ngọc tức giận trợn mắt nhìn Trần Quốc Hưng sau đó vẫn phải ngoan ngoãn từ từ kéo áo lên khuôn mặt xinh đẹp cũng đỏ bừng lên, hắn đảo đảo mắt cười tà tà, đúng ra cũng không cần kéo áo lên làm gì nhưng hắn lại thích như vậy, phải trả thù mấy phát vả tí nữa thì lệch mặt mới được.
Nguyễn Ngọc kéo áo lộ ra cái bụng nhỏ trắng nõn nà, Trần Quốc Hưng lộ ra bộ dạng ti tiện dơ tay ra chạm vào bụng Nguyễn Ngọc. Ở phía xa xa có ba thanh niên núp trong một bụi cỏ một người tức giận định xông lên.
“ Tên khốn kiếp dám làm như vậy với Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282729/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.