Không biết trải qua thời gian bao lâu, Trần Quốc Hưng mới từ từ mở mắt, miệng lẩm nhẩm
“ Thiên Địa Vô Thượng quyết.”
Đầu của hắn lúc này còn cảm giác đau nhức, hắn vội ngắm mắt xắp xếp lại những thứ hỗn loạn bay nhảy ong ong trong đầu không biết lão giả thần bí kia truyền cho hắn không biết bao nhiêu là thứ hỗn tạp,nào là công pháp,trận pháp, Đan dược, phù trú, linh dược..vv, nếu để hắn viết những thứ đó ra giấy chắc phải chồng cao bằng mấy toà nhà cao ốc mà không biết năm tháng nào mới viết song. Hơn một tiếng đồng hồ hắn mới tạm dẹp yên các cuộc khởi nghĩa trong đầu, hắn thở một hơi dài
“ Mệt chết bổn thiếu gia rồi.”
Nếu để những tu hành giả biết được hắn đạt được vô thượng truyền thừa mà lại than thở có lẽ họ sẽ nhổ nước bọt chết hắn, nếu truyền thừa mà lộ ra tại tu hành giới cũng sẽ có vô cuộc tranh đấu đấm máu điên cuồng, phải biết rằng đó là truyền thừa của đại năng mạnh nhất vũ trụ truyền thừa lại.
Sau đó hắn bình ổn tâm tình tập chung vào việc chính sự đó là tu luyện Thiên Địa Vô Thượng quyết, công pháp dần dần vận chuyển các luồng linh khí được hấp thu vào bên trong cơ thể qua các đại huyệt ở đầu, tay và chân, vô vàn lỗ chân lông cũng đang mở ra hấp thu linh khí, hắn từ từ tiến vào trạng thái nhập định tu luyện,bên trong cơ thể các luồng linh khí được chuyển hoá thành từng tia linh lực thu về Đan điền tạo thành một vòng xoáy linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282583/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.