Mấy đứa trẻ bị Trần Quốc Hưng quát tháo những chẳng có đứa nào nghe lời, có đứa còn lè lưõi ra làm mặt quỷ hướng tới Trần Quốc Hưng, hắn khóe miệng nhếch nhếch, đúng là mấy thằng nhóc bố láo, lát nữa thì bị dọa ỉa ra quần hắn mới cứu bọn nó.
Nhóm bảy tám đứa nhóc vẫn bì bõm dưới sông tắm, nô đùa dưới nước, từ phía xa xa một con ngạc ngư thân hình to lớn đang chầm chậm bơi tới, con ngạc ngư này không phải yêu thú mà chỉ đơn thuần là một con ngạc ngư bình thường, nhưng đối với đám nhóc con vắt mũi chưa sạch là mối nguy hiểm trí mạng.
Khi con ngạc ngư bơi tới chỗ đứa trẻ, mắt nó đảo đảo như đang chọn lựa con mồi phù hợp để cắn một miếng, cuối cùng nó chọn một thằng bé mập mạp trắng trẻo nhất trong đám nhỏ, rồi quẫy đuôi lao tới há cái miệng rộng cắn tới.
“Hình như dưới nước có thứ gì thì phải, vừa có bọt nước lớn.”
Một thằng nhóc lớn nhất trong đám hô lớn, lập tức có đứa lặn xuống nhìn, cả đám trẻ mặt tái mét khi nhìn thấy có một con ngạc ngư đang nhe răng lao tới.
“Tiểu Chu mau chạy, có ngạc quái đang cắn tới.”
Tiểu Chu chính là đứa trẻ trắng trẻo mập mạp, nghe thấy tiếng nói của những đứa trẻ khác lại thấy bọn nó bơi toán loạn chạy vào bờ, Tiểu Chu mặt như táo bón khó coi ú ớ.
“Cứu... cứu đệ... các ngươi đừng bỏ ta.”
Trần Quốc Hưng ở trên bờ lông mày nhướn một cái, cái lũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/1862236/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.