Chương trước
Chương sau
Huyền Ma hai chân run run đứng không vững, vẻ mặt như táo bón vậy, Nguyên Long, Tiểu Yêu đều nhìn lừa đen bằng ánh mắt khâm phục, ngươi nhìn xem đã từng có kẻ nào dám đá vào trứng của Yêu Đế bao giờ chưa? Có kẻ nào có thể làm được chuyện này, chắc có lẽ lừa đen là kẻ đầu tiên của Nam Châu có thể làm chuyện kinh hãi như vậy.

Cả hai còn đang ngơ ngác khâm phục thì từ dưới biển Trần Quốc Hưng đã lềnh bềnh nổi lên, Trần Quốc Hưng vết thương đã lành nhưng mặt mũi thì tái mét do bị thương tổn, vết thương ở bên ngoài không đáng ngại nhưng ở bên trong lục phủ ngũ tạng cùng linh mạch của hắn bị thương không nhẹ, con rùa già kia quả nhiên mạnh mẽ, không biết nếu ở trạng thái đỉnh phong con rùa kia còn mạnh tới mức nào.

“Không chết? Nhân tộc ngươi xứng đáng làm nhân nô cho ta, thế nào nêu ngươi đồng ý làm linh nô cho ta thì ta tha mạng cho các ngươi.”

Huyền Ma chân vẫn run run nhưng vẫn chắp tay ra sau đít tạo thành hình tượng cao nhân, Trần Quốc Hưng nhìn lên bầu trời bất giác lộ ra nụ cười cổ quái.

“ Dốt cuộc cũng có rồi.”

“Oành.”

Một đạo diệt kiếp to như cái thùng phi đánh xuống, mục tiêu của nó là Huyền Ma, Trần Quốc Hưng cùng đám Nguyên Long đều đã chạy ra phía xa, chớp mắt Huyền Ma dùng vẻ mặt ngơ ngác nhìn lên đạo diệt kiếp đánh xuống.

“Đây là? Tại sao lại có lôi kiếp đánh xuống.”

Huyền Ma vẫn chưa hiểu chuyện gì sảy ra nhưng cũng vẫn phản ứng kịp, hư ảnh Huyền Vũ xuất hiện chặn lại diệt kiếp.

Ở phía xa xa Trần Quốc Hưng nhăn mặt, cái đám diệt kiếp này lâu như vậy không tới là vì súc tích lượng lượng cơ à, nhìn diệt kiếp to như cái thùng phi thế kia Trần Quốc Hưng cũng nuốt không trôi, từ khi bia trấn thiên bị phá vùng trận pháp kết giới do Nhậm Thiên Nam bố trí cũng bị phá, diệt kiếp cuối cùng cũng đánh xuống, Trần Quốc Hưng còn tưởng diệt kiếp nó không bắt sóng được con rùa già kia, thì ra là súc tích lực lượng, cái này giống như tập trung lôi điện ở một vùng rộng lớn kéo hết tới đây để đánh con rùa già này vậy, mà cũng đúng ai bảo con rùa già này cường đại cơ chứ.

Huyền Vũ hư ảnh bị diệt kiếp đánh tan, Huyền Ma lĩnh trọn một đạo diệt kiếp.

“ A...”

Thanh âm thảm thiết vang lên, lôi điện màu đỏ bao phủ một vùng rộng lớn, Trần Quốc Hưng đứng ở xa nhìn một màn này cũng không nhịn được mà khen ngợi.

“Đẹp, một vẻ đẹp có vẻ hơi đau.”

Diệt kiêp dần dần tán đi, Huyền Ma đã hóa thành bản thể, một con rùa đen lớn, lúc này trên người không ngừng bốc khói nghi ngút như vừa được nướng trong lò vi sóng đem ra vậy, Huyền Ma vẻ mặt co lại vẫn chưa hiểu vì sao lại có đạo lôi kiếp khủng bố đánh xuống như vậy, còn chẳng kịp thở Huyền Ma đã chui tọt cả đầu cả chân vào trong mai rùa, trên trời diệt kiếp đã tiếp tục đánh xuống.

“ Ầm ầm ầm...”

Mười mấy đạo diệt kiếp thô to đánh xuống liên tục, cái này làm cho da đầu của đám Trần Quốc Hưng cũng run lên, cái này cũng quá khủng bố rồi, dường như diệt kiếp muốn giết chết con rùa già này vậy, không chết không được.

Ở bên trong mai rùa Huyền Ma khóc không ra nước mắt, chẳng hiểu chuyện gì đang sảy ra, thậm chí mai rùa ở dưới diệt kiếp đã xuất hiện những vết nứt. Ở trên trời liên tục có những đạo diệt kiếp đánh xuống lên tục, lừa đen mở miệng đếm.

“Một, hai, ba, bốn, năm... hai mươi ba, ơ hết rồi.”

Trần Quốc Hưng cũng há hốc cả mồm, trong lòng thì vui vẻ, chắc chắn con rùa già kia không bị đánh chết cũng bị đánh cho gần chết, đây chính là ông trời giúp.

Không còn diệt kiếp đánh xuống, đám người Trần Quốc Hưng nhìn nhau rồi chạy qua đó, một vùng biển lớn bị đánh thành một cái hố lộ ra cả đáy biển, nước cũng bị đánh cho bốc cháy lên cả những ngọn lửa màu đỏ vẫn còn đang bốc cháy lập lòe, ở một cái hố lớn một mai rùa to bằng ai bàn tay đen thui nằm ở giữa hố, Trần Quốc Hưng mở liên thiên nhãn nhìn một cái.

“ Vẫn còn sống.”

Trần Quốc Hưng cũng phải hít một hơi khí lạnh, sinh mệnh của Huyền Ma thật kinh khủng, vậy mà ở dưới hai mươi mấy đạo diệt kiếp vẫn còn sống nhăn răng, bất quá cũng không còn mạnh mẽ nữa, lúc này chỉ hấp hối hơi thở chỉ như một con yêu vật.

Trần Quốc Hưng nhảy xuống hố túm lấy con rùa đen, rồi nhảy lên trên tế ra hải thuyền, nước biển bắt đầu lấp đầy cái hố, đặt con rùa đen xuống sàn thuyền, đám Trần Quốc Hưng vây quanh nhìn chằm chằm.

Một lúc sau con cái mai rùa động đậy, từ từ bốn cái chân lộ ra, rồi cuối cùng cái đầu nhỏ cũng lộ ra, Huyền Ma lúc này cả đầu say sẩm từ từ tỉnh lại, ánh mắt ngước lên nhìn những khuôn mặt đầy tà ác đang nhìn mình, cảm nhận được bản thân Huyền Ma nuốt nước bọt một cái còn chưa kịp mở miệng nói chuyện thì những cái chân đã không ngừng dẫm xuống.

“Bụp... bụp... bụp...”

Đánh đập một hồi Trần Quốc Hưng mới cười tà ác cầm cái mai rùa lên.

“ Huyền Ma ơi là Huyền Ma, lúc nãy con rùa nhà ngươi oai phong lắm mà, khà khà bây giờ thò đầu ra cắn ta đi.”

Huyền Ma lúc này đã chửi cả mười tám đời tổ tiên của Trần Quốc Hưng, lại không biết vì sao bản thân lại bị lôi kiếp đánh cho tới mức suy yếu cùng cực, may mắn còn giữ được cái mạng nhỏ, lại rơi vào tay tên nhân tộc khốn kiếp, Huyền Ma hối hận vì bản thân chơi đùa với đám kiến hôi này mà không nhanh chóng giết, bây giờ mới sảy ra cớ sợ như vậy.

“Tiểu Yêu, Nguyên Long đốt lửa đun nước ta đem con rùa này hầm, hừ hừ.”

Trần Quốc Hưng mang nồi đổ nước, rồi nói với Tiểu Yêu, Nguyên Long nổi lửa đun nước, đợi khi nước sôi Trần Quốc Hưng ném Huyền Ma vào trong nồi.

“Đại ca nấu chín được con rùa này hay không?”

Lừa đen liếm liếm mép nói, Trần Quốc Hưng lắc đầu, nấu chín là chuyện không thể, ở dưới diệt kiếp con rùa này vẫn còn chẳng bị đánh chết, hiện tại chỉ là hành hạ con rùa này dần dần mà thôi, Trần Quốc Hưng định dùng Độ Hóa Phật Kinh nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy biện pháp này không mấy khả thi, như Cơ Như Uyên là một ví dụ, nàng vẫn có thể thoát khỏi Độ Hóa Phật Kinh, thứ nhất tu vi cảnh giới hắn thấp, thứ hai là hắn còn chưa hiểu sâu về Độ Hóa Phật Kinh, việc độ hóa cũng không có dễ dàng đối với một con Yêu Đế.

“Huyền Ma nếu ngươi giao ra bản mệnh của mình ta sẽ tha mạng cho ngươi, chúng ta hợp tác sau này tha sẽ thả ngươi đi, yên tâm ta cũng không có gian xảo giống ngươi.”

“Mơ tưởng.”

Huyền Ma tiếng nói vọng ra, Trần Quốc Hưng cười nhàn nhạt, nắm lấy con rùa đen ra, lúc này Huyền Ma tu vi chẳng khác nào một con yêu vật, chỉ là thân thể cường đại mà thôi, Trần Quốc Hưng không tin không bào chết con rùa này được, hắn lấy ra một kiện pháp khí hình cái lò rồi ném Huyền Ma vào bên trong rồi nói Nguyên Long, Tiểu Yêu, Lừa Ngốc không ngừng dùng lửa thiêu đốt của bản thân đốt con rùa đen, hắn không tin không con rùa đen này còn chịu đựng được lâu.

“ Huyền Ma ngươi từ từ ở bên trong suy nghĩ, một là chết, hai là chúng ta hợp tác, ta cần chút thông tin cùng như người đi cùng, tới khi nào phi thăng chúng ta liền mỗi người một ngả, ngươi cần gì phải cứng rắn làm gì, ngươi còn cần tìm Nhậm Thiên Nam gì đó báo thù, cũng không thể bị đốt chết ở đây đúng không ha ha...”

Hải thuyền tiếp tục lênh đênh giữa biển lớn, đám Trần Quốc Hưng ngày ngày ăn uống vui chơi, cũng không quên việc thêm củi lửa nung cháy con rùa Huyền Ma trong lò.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.