Huyền Ma hai chân run run đứng không vững, vẻ mặt như táo bón vậy, Nguyên Long, Tiểu Yêu đều nhìn lừa đen bằng ánh mắt khâm phục, ngươi nhìn xem đã từng có kẻ nào dám đá vào trứng của Yêu Đế bao giờ chưa? Có kẻ nào có thể làm được chuyện này, chắc có lẽ lừa đen là kẻ đầu tiên của Nam Châu có thể làm chuyện kinh hãi như vậy.
Cả hai còn đang ngơ ngác khâm phục thì từ dưới biển Trần Quốc Hưng đã lềnh bềnh nổi lên, Trần Quốc Hưng vết thương đã lành nhưng mặt mũi thì tái mét do bị thương tổn, vết thương ở bên ngoài không đáng ngại nhưng ở bên trong lục phủ ngũ tạng cùng linh mạch của hắn bị thương không nhẹ, con rùa già kia quả nhiên mạnh mẽ, không biết nếu ở trạng thái đỉnh phong con rùa kia còn mạnh tới mức nào.
“Không chết? Nhân tộc ngươi xứng đáng làm nhân nô cho ta, thế nào nêu ngươi đồng ý làm linh nô cho ta thì ta tha mạng cho các ngươi.”
Huyền Ma chân vẫn run run nhưng vẫn chắp tay ra sau đít tạo thành hình tượng cao nhân, Trần Quốc Hưng nhìn lên bầu trời bất giác lộ ra nụ cười cổ quái.
“ Dốt cuộc cũng có rồi.”
“Oành.”
Một đạo diệt kiếp to như cái thùng phi đánh xuống, mục tiêu của nó là Huyền Ma, Trần Quốc Hưng cùng đám Nguyên Long đều đã chạy ra phía xa, chớp mắt Huyền Ma dùng vẻ mặt ngơ ngác nhìn lên đạo diệt kiếp đánh xuống.
“Đây là? Tại sao lại có lôi kiếp đánh xuống.”
Huyền Ma vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/1862226/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.