Một ngày trời âm u dốt cuộc Trần Quốc Hưng cũng đá bung cửa phòng đi ra bên ngoài, hắn ngửa cổ cười điên cuồng, tóc tai râu ria rối tung rối bù, lừa đen đang nhàm chán ngồi ở boong thuyền câu cá, bị Trần Quốc Hưng làm cho giật mình nhìn qua, thấy bộ dạng của Trần Quốc Hưng lừa đen bất giác toàn thân nổi lên gai ốc sợ hãi, ánh mắt tràn ngập tia máu của Trần Quốc Hưng nhìn qua lừa đen, khóe miệng cười lên một nụ cười tà ác.
“ Lao Tù.”
Trần Quốc Hưng dơ tay về phía lừa đen bóp một cái, lập tức không gian có một khối lập phương màu xanh nhạt hơi trong bao phủ lấy lừa đen vào bên trong, lừa đen mặt lừa tái mét vội vàng tìm đủ mọi cách thoát khỏi khối lập phương không gian, từ thân thể va chạm tới pháp thuật đánh lên nhưng tất cả không có tác dụng, pháp thuật trực tiếp bay xuyên qua vách khối lập phương không gian, đòn đánh thực thể lại đụng phải một bức tường không thể đánh nát trong chốc lát.
“ Đại ca hóa ma rồi, ai đó cứu ta, Tiểu Yêu, lão Long già mau tới hộ giá.”
Khối lập phương dần dần co lại, lừa đen mặt lừa thiếu chút nữa chảy ra lệ nóng, Nguyên Long cũng đã xuất hiện nhìn một màn này thì há hốc cả mồm lắp bắp nói.
“ Cái này, nhân tộc Trần Quốc Hưng ngươi làm sao lại có thể lĩnh ngộ được Không Minh Hữu Bối?”
Trần Quốc Hưng thu lại Không Gian Lao Tù đối với lừa đen, rồi nhìn qua Nguyên Long cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/1862217/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.