Về đến nhà đã là chín giờ.
Tiền Văn Kiệt ở trần, mặc mỗi chiếc quần đùi, từ phòng khách chạy ra, ngửi được mùi rượu nhàn nhạt trên người Thiệu Hiển, không khỏi nhíu mày, đi rót cho hắn một ly nước ấm.
"Uống rượu sao? Sáng mai thế nào cũng đau đầu cho coi."
Thiểu Hiển tinh thần hốt hoảng uống hai ngụm nước, cầm ly dựa vào trên sofa, bỗng nhiên nói: "Mình gặp Phó Bách Châu."
Tiền Văn Kiệt: "... Sau đó thì sao?"
Trách không được tự dưng lại hồn xiêu phách lạc như vậy, hóa ra không phải do uống nhiều.
"Sau đó gì chứ?" Thiệu Hiển thấp giọng, "Không có gì cả."
Nhìn cái bộ dạng này của hắn, Tiền Văn Kiệt cũng không đành lòng, hắn đứng dậy nói: "Trong ấm hết nước rồi, mình đi nấu thêm đây."
Nói xong, hắn giả vờ bước ra sau phòng bếp, lấy điện thoại ra gửi tin vào trong nhóm chat.
Trong nhóm này không có Thiệu Hiển.
[Bút chì]: Hôm nay Hiển Hiển gặp Bách Châu!
[Mộng Viên]:!!! Tình hình thế nào rồi?
[Bút chì]: Hồn xiêu phách lạc... Nhìn mà đau lòng quá.
[Mạn La]: Ngày mai cậu ấy còn phải dự hội nghị, cậu chăm sóc cậu ấy tốt một chút.
Tiền Văn Kiệt thở dài, năm đó ăn quá nhiều cẩu lương CP, bây giờ nhìn hai đồng bọn của mình đang trải qua tình tiết "ngược luyến tình thâm", thật sự chịu không nổi nữa!
Nhưng hắn cũng không có cách nào khác.
Sáng hôm sau, Thiệu Hiển đúng giờ tới công ty mở họp.
Vừa đàm phán thành công một hợp đồng, dù sao cũng nên động viên mọi người và phát triển phương hướng kế tiếp.
Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-cua-toi-vua-ngot-ngao-vua-dinh-nguoi/768465/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.