Mấy người "thông đồng làm bậy", lập ra kế hoạch bí mật, có Đường Hân gia nhập liên minh, kế hoạch sẽ càng thêm thuận lợi. 
"Chị Đường, " Thiệu Hiển cười híp mắt nói, "Chị giúp chúng em việc lớn như vậy, hay là để tối tụi em mời chị một bữa." 
Đường Hân cảm thấy hắn còn nhỏ nhưng rất mưu trí, cảm thấy rất hứng thú với hắn, nhất thời đáp ứng, nói: "Được đó." 
Thiệu Uẩn bất đắc dĩ, không thể làm gì khác ngoài sau khi tan làm liền dẫn theo mấy người cùng đi một khách sạn xa hoa, gọi cho bốn người một bàn. 
"Cậu có chuyện phải đi à?" Đường Hân thấy Thiệu Uẩn làm đang định rời đi, không khỏi hiếu kỳ hỏi. 
Mặt mày Thiệu Uẩn lộ vẻ bất đắc dĩ. 
Thiệu Hiển ghé sát vào tai Đường Hân, làm như muốn nói thầm, nhưng thật ra tất cả mọi người đều có thể nghe thấy. 
"Anh hai của em lát nữa đi xem mắt, không ngồi cùng chúng ta được." 
Chân mày Đường Hân cau lại, ánh mắt thông cảm nhìn Thiệu Uẩn, "Chúc cậu xem mắt thuận lợi." 
Thiệu Uẩn nghe vậy, thấp giọng thở dài rời đi, ở chỗ cách bốn người không xa ngồi xuống, chờ đối tượng xem mắt xuất hiện. 
Không lâu sau, tiếng giày cao gót vang lên. 
Bốn người hiếu kỳ nhìn ra sau, chỉ thấy một cô gái trẻ tuổi, mặc quần áo tao nhã, yểu điệu đi về phía Thiệu Uẩn. 
Dung mạo của cô rất đẹp, khí chất cũng không tồi, làm người ta cảm thấy có chút nhu nhược, rất dễ sinh ra hảo cảm trong lòng. 
"Chị gái đó xinh quá!" Tiền Văn Kiệt hô khẽ một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-cua-toi-vua-ngot-ngao-vua-dinh-nguoi/768440/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.