Thiệu Hiển trở lại tầng trò chơi điện tử cùng Tiền Văn Kiệt, chẳng được bao lâu, Trần Bách Châu cũng trở lại tìm bọn họ.
Ba người chơi mệt rồi, Thái Nhã Lan và Uông Thục Phân liền dẫn bọn họ đi mua quần áo.
Trẻ con lớn nhanh, quần áo mua chẳng được bao lâu đã không vừa nữa.
Thái Nhã Lan cũng mua mấy bộ cho Trần Bách Châu, Trần Bách Châu đều cảm kích nhận lấy. Cậu đã quyết định sau này sẽ bán mạng vì Thiệu Hiển, hiện tại nhận ân tình, sau này sẽ dùng cả đời để trả.
Sau một ngày chơi đùa, Thiệu Hiển liền dẫn hai đồng bọn nhỏ vào cuộc nghỉ hè khổ cực.
Đương nhiên, chỉ có Tiền Văn Kiệt cảm thấy khổ cực.
Sau đó bảy ngày, buổi tối Tiền Văn Kiệt mang theo nụ cười thần bí trên mặt tìm đến nhà Thiệu Hiển.
"Sao cậu lại đến nữa?"
Thiệu Hiển vừa định đi ngủ mà con sâu ngủ đã bị Tiền Văn Kiệt doạ chạy mất.
Rõ ràng bọn họ mới tạm biệt nhau nửa giờ mà.
Tiền Văn Kiệt cười hì hì hỏi: "Cậu có biết chuyện Trần Dục bị đánh không?"
Thiệu Hiển ngơ ngác một giây, sau đó nhàn nhạt hỏi: "Bị ai đánh?"
"Không biết." Tiền Văn Kiệt lắc đầu một cái.
Thiệu Hiển nhíu mày, "Không biết?" Sao kỳ thế?
Tiền Văn Kiệt khà khà cười rộ lên, "Thì là không biết đó, cha Trần Dục mới nổi trận lôi đình, nghe nói Trần Dục bị đánh rất thảm, nào là đùi phải rồi chân trái, hình như đều bị gãy."
"Bị đánh ở chỗ nào? Không tra được cái gì sao?" Thiệu Hiển nhíu mày hỏi.
Tiền Văn Kiệt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-cua-toi-vua-ngot-ngao-vua-dinh-nguoi/253592/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.