Trần gia ra sao, Thiệu Hiển và Trần Bách Châu cũng sẽ không quan tâm nữa.
Trong lòng Trần Bách Châu, đây là ngày hạnh phúc nhất từ trước đến giờ của cậu.
Cậu đã quen được một người cực kì cực kì tốt, tốt đến không thể nào tưởng tượng được.
Đến giờ cơm tối, ba Thiệu và Thiệu Uẩn cũng chưa về nhà, bất quá đây là chuyện rất bình thường ở Thiệu gia, khi còn bé Thiệu Hiển cũng thường ít thấy hai người họ.
"Hiển Hiển, ăn cơm xong xem TV một lúc, sau đó đi tắm rồi ngủ, buổi tối không cho thức quá chín giờ, Tiểu Châu cũng vậy." Thái Nhã Lan cố ý nghiêm mặt dặn dò.
Thiệu Hiển gật gật đầu, "Con biết rồi ạ."
Thật làm khó hắn quá, bây giờ chưa có điện thoại thông minh, không có cách nào nằm trên giường sống cú mèo giống như bình thường được.
Trần Bách Châu cũng rất ngoan ngoãn, "Cảm ơn dì."
Ăn cơm tối xong, hai người ngồi trên ghế salong xem TV, dù sao học tập cả một buổi trưa cũng cần phải thả lỏng một chút.
Khoảng thời gian này, trên TV đang truyền phát tin tức về Vệ thị, phát xong tin về Vệ thị còn có tin tức của CCTV, Thiệu Hiển xem cái gì cũng được, cơ mà còn có Trần Bách Châu, vì vậy chuyển sang kênh thiếu nhi.
Kênh thiếu nhi đang chiếu một bộ phim hoạt hình, là Tom and Jerry, khá là vui nhộn, Thiệu Hiển vốn chỉ định xem cùng Trần Bách Châu thế thôi, nhưng xem được một lúc, tự mình lại cười trước.
Trần Bách Châu không nhìn ra chỗ nào buồn cười, nhưng thấy Thiệu Hiển cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-cua-toi-vua-ngot-ngao-vua-dinh-nguoi/253586/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.