6. Từ hôm đó, ngày nào Giang Đông cũng lấy cái giọng là "Cô có bạn trai mà, sao lại..", anh còn làm tôi tưởng anh thực sự thích tôi, như lời đồng nghiệp nói. 
Rất nhanh tôi đã làm việc được một tháng, công việc làm cũng đã quen tay, cũng quen với cái tính khí thất thường của ông Sếp mình. 
Hôm nay là ngày kỷ niệm thành lập công ty, công ty tổ chức một buổi tiệc, tôi uống say quên trời quên đất. Tôi mơ hồ thấy Giang Đông đỡ tôi, có lẻ là say nên tôi lớn gan hơn. 
- Này, Giang Đông, anh thực sự không nhớ ra tôi sao? 
- Em say rồi. – Tôi nghe được giọng nói ba phần bất lực bảy phần như ba. 
Tôi nghĩ mà ấm ức, anh không nhớ tôi, lại đày đọa tôi trong công ty, tôi nghĩ mà nước mắt không tự chủ rơi ra, làm anh lúng túng: 
- Sao em lại khóc rồi? 
- Hức, anh vậy mà không nhớ em, lại hành hạ em ở công ty như vậy. 
- Anh không có. 
- Anh có. 
- Ai bảo em có bạn trai rồi chứ. 
- Em không có bạn trai, là em muốn chặn vận đào hoa thôi. - Tôi chột dạ giải thích. 
Tôi khóc tới nỗi ngất đi, sáng sớm tỉnh lại thì tôi chỉ muốn chui xuống đất trốn thôi, còn chẳng quan tâm sao tôi có thể về nhà trong tình trạng đó nữa. 
7. Sáng sớm, đến công ty tôi phải tận lực né tránh anh, sao tôi có thể làm như vậy chứ. Nhưng mà tên Sếp nào đó lại rất bình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-cu-la-sep-toi/3056895/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.