Lăng Tuyết nhìn Lãnh Thanh Mặc, nhẹ nhàng nói:
– Không phải tôi không muốn giúp anh, chỉ là cảm thấy sự việc thế này có thể gạt được nhất thời nhưng không lừa được cả đời, một ngày nào đó cũng sẽ bị vạch trần, hai người… Vẫn nên nghĩ cách khác đi.
Nói xong, cô cụp mắt, không dám nhìn vào mắt Lãnh Thanh Mặc nữa.
Ánh mắt anh như có một loại ma lực, cô sợ bản thân sẽ không khống chế được mà mềm lòng.
Lãnh Thanh Mặc dùng ngón trỏ thon dài nâng cằm Lăng Tuyết lên, cô bị ép phải nhìn anh, tim lại đập tăng tốc, nếu anh mở miệng kêu cô ở lại, cô nên làm gì? Thật sự phải tiếp tục ở lại giả mạo Cung Thiên Long ư?
– Tuyết!- Lãnh Thanh Mặc dùng khẩu hình môi nói- Chuyện em không muốn làm, tôi sẽ không ép em!
Anh gọi tên cô, rõ ràng không có âm thanh, lại xúc động lòng cô, cô kinh ngạc nhìn anh, như họ không phải vừa mới quen, mà quen biết thấu hiểu như hai người bạn thân lâu năm…
Lãnh Thanh Mặc dùng thủ ngữ với Tần Tuệ, ý bảo chị báo tài xế lái xe đến bệnh viện.
– Anh Lãnh…- Tần Tuệ luống cuống- Không có sự giúp đỡ của cô ấy, nhà họ Cung sẽ…
Lãnh Thanh Mặc nhướng mày, Tần Tuệ không dám nhiều lời, chỉ là vẻ mặt ủ rũ, thở dài thật sâu.
Lăng Tuyết biết họ khó xử, thật không đành lòng, nhưng nghĩ lại, giả mạo người khác xưa nay không phải chuyện gì tốt, giấy không thể gói được lửa, đợi đến ngày nào đó bị lộ, cô biết phải làm thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/36137/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.