– Tôi rất muốn giúp anh, nhưng tôi không hiểu biết gì về cô Cung, chuyện của cô ấy tôi cũng hoàn toàn mù tịt, tôi phải giả cô ấy thế nào?- Lăng Tuyết khó xử- Vả lại, tuy rằng tôi giống cô Cung thật, nhưng không thể giống 100%, ngộ nhỡ bị người khác phát hiện thì sao?
– Em không cần lo lắng, tôi sẽ giúp em- Tốc độ viết tay của Lãnh Thanh Mặc nhanh hơn- Hiện tại em đang bị thương, chỉ cần nằm trên giường nghỉ ngơi, ngài Thân Đồ sẽ không ở lại lâu đâu, nếu ngài ấy nói chuyện với em, em đáp qua loa vài câu là được.
– Nhưng mà…- Lăng Tuyết còn muốn nói gì đó, bên ngoài đã truyền đến tiếng gõ cửa- Anh Lãnh, ngài Thân Đồ đang lên.
– Hãy giúp tôi!- Cuối cùng Lãnh Thanh Mặc viết ba chữ này vào lòng bàn tay Lăng Tuyết, khép tay cô lại, bao bọc trong tay mình, tròng mắt màu xanh lam mong mỏi nhìn cô.
Ánh mắt anh khiến người khác khó chối từ, Lăng Tuyết cuối cùng vẫn gật đầu ưng thuận:
– Được rồi, tạm thời tôi…
– Cộc cộc cộc!- Sau tiếng gõ cửa từ tốn, Tần Tuệ thông báo- Cô Cung, anh Lãnh, ngài Thân Đồ đến!
Lãnh Thanh Mặc nháy mắt với Lăng Tuyết, đứng dậy vén rèm đi ra ngoài.
– Mời vào!- Lăng Tuyết vội vàng lên tiếng.
Cửa phòng bật mở, Tần Tuệ dẫn một người đàn ông bước vào.
Xuyên qua tấm rèm châu màu đỏ, Lăng Tuyết mơ hồ nhìn thấy thân hình chữ V cao lớn của người nọ, bước chân trầm ổn, còn có khí thế vương giả bẩm sinh.
Hắn chỉ đi chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/36132/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.