Một loạt tiếng bước chân nặng nề phá vỡ sự yên tĩnh của đêm đen, nhịp tim Lăng Tuyết theo tiếng bước chân dần dần gia tăng tốc độ.
– Ai đó?- Viên cai ngục quát khẽ.
Tiếng bước chân dừng lại chừng vài giây, bên ngoài truyền đến một tràng âm thanh ngắn ngủi, sau đó, trong không khí có thêm chút mùi máu tươi…
Hai tay Lăng Tuyết bấu chặt thành giường gỗ, nhưng vẫn cứ duy trì tư thế ban đầu không hề thay đổi.
Nghe tiếng bước chân ngày càng gần, toàn thân cô căng cứng, cảm giác được một luồng sát khí từ từ tới gần.
Họ sẽ dùng cách thức gì tới giết cô?
Có dùng súng không nhỉ?
Nếu dùng súng, cô khó tránh khỏi số kiếp.
Nơi này là cục cảnh sát, họ không nên dùng súng chứ, à mà không, có thể lắp thêm ống giảm thanh mà…
Trong đầu Lăng Tuyết đang miên man suy nghĩ, một loại cảm giác sợ hãi lan ra toàn thân.
Cô đứng dậy nấp sau cánh cửa, người bên ngoài càng đến càng gần, một bước, hai bước, ba bước, bốn bước, sau đó dùng chìa khóa mở cửa ngục giam ra, chậm rãi đi vào bên trong…
Bóng người in trên sàn cho thấy… người đó cầm súng!!!
Còn trên tay Lăng Tuyết vẫn đeo còng, cô biết, cô phải chủ động tấn công.
Người kia đi vào trong, bóng dáng Lăng Tuyết không có trong phạm vi tầm nhìn, liền cảnh giác quay đầu lại.
Lăng Tuyết giơ hai tay lên cao, dùng còng tay đập mạnh vào hắn.
Sát thủ khó lòng phòng bị, súng trượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ben-goi/3149209/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.